LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 157

*

Ngày kế Ngũ Tổ lén đến phòng giã gạo, thấy Huệ Năng nầy mang đá
nơi lưng mà giã gạo. Ngài nói rằng: "Người cầu đạo, vì pháp quên
mình, phải như thế sao!"

Giảng:

Hôm sau, Ngũ Tổ nhân lúc mọi người không để ý, lén đến phòng giã gạo,
nhìn thấy Huệ Năng lưng đeo hòn đá, nặng nhọc giã gạo, bèn nói với Huệ
Năng rằng:

–Người cầu đạo, vì pháp mà không tiếc thân mạng đến thế ư!

Lục Tổ vì pháp, lưng đeo hòn đá nặng giã gạo cho mọi người dùng. Đây gọi
là hành Bồ Tát đạo, đây cũng là vì người quên mình. Huệ Năng không nghĩ
rằng: "Tại sao ta phải giã gạo cho người khác ăn? Tại sao họ không làm, từ
sáng tới tối ngoài việc ngủ nghỉ chỉ biết ngồi thiền, ta ở đây giã gạo rất khổ
cực, thôi không thèm làm nữa." Ngược lại, Huệ Năng nghĩ rằng: "Họ có
công việc gì, để tôi làm cho." Giống như một vị đồ đệ của tôi bận đến nỗi
không có thời giờ ăn cơm, tôi rất hoan hỷ đồ đệ đó, nhưng không phải ai
cũng làm như vậy.

Cần phải vì pháp quên mình, không sợ gian khổ – Lục Tổ Đại sư không biết
bao nhiêu ngày người ta không gọi Ngài ăn cơm mà Ngài cũng không để ý
việc này, vì thế sức khỏe càng ngày càng yếu. Lưng cột một hòn đá nặng,
khiến cho thân thể nặng một chút để có thể dùng chân giã gạo mà không
cần dùng nhiều sức lực. Tại sao Ngài phải dùng hòn đá để giúp mình giã
gạo? Có lẽ do vì đã nhiều ngày không ăn cơm, cho nên sức lực không đủ.
Tôi đoán như vậy, quý vị không nên chấp trước nói rằng nhất định phải như
thế này, hoặc nhất định như thế kia. Điều hay nhất là không chấp trước vào
một vấn đề gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.