LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 438

–Các ông, mười vị đây, không giống như những người khác, các ông nên
làm pháp chủ, giáo hóa một phương. Sau khi ta viên tịch, các ông đều làm
bậc Thầy mô phạm của trời người một phương, là bậc đáng cho trời người
cúng dường. Ta nay dạy các ông dạy một phương pháp hoằng dương Phật
pháp. Các ông nên thuyết pháp như thế nào? Lúc thuyết pháp không nên
làm mất đi tông chỉ của pháp môn đốn giáo.

*

Trước hết phải cử ra ba khoa pháp môn, sau dùng ba mươi sáu pháp
đối; được vậy, thì dẫu ra vào mà chẳng lìa Bồ đề đạo tràng, ra vào mà
chẳng rơi vào nhị nguyên. Khi nói cả thảy các pháp chớ lìa Tự tánh của
mình.

Thoạt có người hỏi chúng ngươi về Phật pháp, thì các lời nói ra phải
cặp nhau, đều phải dùng pháp đối, qua lại đối nhau, rốt cùng cả hai
pháp đều bỏ hết, lại không chấp chỗ bỏ ấy nữa.

Giảng:

Các ông giảng pháp nên căn cứ tam khoa, lấy tam khoa làm pháp môn căn
bản, lại dùng ba mươi sáu đối đãi (hay cặp) để giảng kinh thuyết pháp. Các
ông được như thế thì có thể ở tự tại ra vào trong Bồ đề đạo tràng. Lúc giảng
kinh thuyết pháp, điều quan trọng nhất là không rời tự tánh mà thuyết pháp.
Có người hỏi các ông Phật pháp, đạo lý mà các ông nói ra nhất định có một
loại pháp đối đãi, song quan ngữ (lối chơi chữ) – tức nói như thế nào thì có
lý như thế đó. Đối với người cần phải dùng pháp đối đãi để ứng phó. Đơn
cử như vấn đề đến và đi; đến và đi thì đều giống nhau, theo nhau (tương
đồng tương tuần) vì nếu không có đến sẽ không có đi, không có đi sẽ không
có đến. Đến tức là nhân của đi, đi là nhân của đến; đến, đi hai pháp đều trừ,
lại cũng không còn chỗ đi được nữa.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.