LƯỢC SỬ KINH TẾ HỌC - Trang 85

khác nhau của Đức trong thế kỷ 19, nhưng nó không phải là một ý tưởng
hay giữa các quốc gia ở các giai đoạn rất khác nhau: các ngành công nghiệp
ở những nước tiên tiến hơn đơn giản là sẽ xóa sạch nền công nghiệp của các
nước khác. Ông chỉ trích các nhà kinh tế học Anh vì “chủ nghĩa quốc tế” của
họ. Ý của ông là họ tin rằng bất kỳ lý thuyết nào áp dụng được cho nền kinh
tế Anh cũng áp dụng được cho nền kinh tế Pháp, Đức hay Nga, vì vậy nếu
mậu dịch tự do là tốt cho nước Anh, thì nó chắc hẳn sẽ tốt cho những quốc
gia khác. Mậu dịch tự do thực sự có nghĩa là tự do của Anh trong việc thống
trị nền kinh tế của các nước khác.

Thế kỷ 19 thường được gọi là thế kỷ của mậu dịch tự do, là kỷ nguyên

chứng minh các nhà kinh tế học cổ điển đã đúng. Vào những năm 1840,
nước Anh đã loại bỏ các Luật hạn chế nhập khẩu ngô vào nước Anh (Corn
Laws)

*

, những Luật này quy định cấm nhập khẩu ngũ cốc nước ngoài vào

Anh và nhờ vậy bảo hộ nền nông nghiệp Anh khỏi sự cạnh tranh của nước
ngoài. Bãi bỏ những quy định này là một bước tiến tới mậu dịch tự do.
Xuyên suốt thế kỷ 19, mối quan hệ giữa các quốc gia đã phát triển một cách
mạnh mẽ, tạo ra một nền kinh tế toàn cầu, trong đó mọi người thường xuyên
mua và bán qua biên giới đủ loại hàng hóa như lúa mì, bông và trà. Mặc dù
vậy, đôi khi, mậu dịch tự do hầu như không “tự do” bởi vì nó được thiết lập
bằng vũ lực. Vào giữa thế kỷ 19, Anh và Pháp đã khai chiến với Trung
Quốc, một phần vì người Trung Quốc đã cố gắng ngăn chặn các thương
nhân Anh bán thuốc phiện sang Trung Quốc. Trung Quốc bị đánh bại và
Anh buộc nước này phải mở cửa thị trường cho hàng hóa của Anh. Điều này
khác hẳn với cách mà Ricardo nhìn nhận mậu dịch tự do, như một sự trao
đổi hàng hóa hoàn toàn tự nguyện giữa các quốc gia. Và dẫu có những bước
tiến tới mậu dịch tự do trong thế kỷ 19, vẫn còn tồn tại rất nhiều sự bảo hộ.
List lập luận rằng việc bảo hộ là điều cần thiết đối với sự phát triển của các
nền kinh tế hàng đầu châu Âu, thậm chí đối với cả nền kinh tế Anh.

Mặc dù vậy, hầu hết các nhà kinh tế học ngày nay đều về phe Smith và

Ricardo và không tin tưởng lập luận của List về việc bảo hộ các ngành công
nghiệp non trẻ. Họ tin rằng bảo hộ sẽ chỉ thưởng công cho sự yếu kém về
năng lực và sự lãng phí. Cạnh tranh giữa các doanh nghiệp là hữu ích bởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.