LƯỠI - Trang 130

không? Tôi đút một tay vào túi. Bàn tay hơi sưng vì dần nước lâu. Hương
thơm kích dục nhất là tinh túy thu được từ quá trình ngâm một con quạ non
đã bị bắt ăn trứng gà luộc suốt bốn mươi ngày đến chết trong hỗn hợp mía
và dầu hạnh nhân. Đó là mùi hương mà mọi phụ nữ đều muốn sở hữu và tất
cả đàn ông đều mê say. Xạ hương ngày nay nhìn chung đã khá phổ biến,
nhưng nó vẫn khiến người ta hưng phấn một cách bản năng. Thời Elizabeth,
phụ nữ thường kẹp một quả táo gọt vỏ vào hõm nách đến khi nó đẫm mồ
hôi thì đưa cho người tình ngửi. Mùi là ký ức tồn tại lâu nhất. Con người
đến rồi đi, nhưng mùi ở lại mãi mãi. Mùi của một quả táo đẫm mồ hôi, mùi
của con quạ chết sau đợt ăn kiêng toàn trứng luộc. Tôi muốn mình giống
kích thích tố, tạo ra sự bùng nổ về hương vị. Tôi không muốn mình vô
dụng, lầm lỡ thế này.

– Uống hơi nhiều đấy nhỉ? – Bếp trưởng đến ngồi cạnh tôi.

– Không phải anh nói ngày mai em có thể nghỉ ngơi ư?

– Em sẽ bốc cháy mất nếu tiếp tục làm việc thế này.

Cảm thấy cái nhìn của anh trên người mình, tôi rót cho anh một ít

Almaviva, một loại rượu vang Chile, rồi cũng cầm cốc của mình lên.
Almaviva được đặt theo tên một nhân vật trong Người thợ cạo thành
Seville
, thường dùng rất nhiều ở các lễ lạt. Rượu vang trôi nhẹ xuống cổ
họng, đa tầng, mượt như nhung. Tôi không nghĩ là mình say được.

– Những người kia trông hạnh phúc thật.

– Tiệc mà. Có rượu có đồ ăn.

– Phải. Đám cưới luôn kết thúc bằng tiệc chiêu đãi, và sinh nhật thì có

bánh ga tô.

– Bởi vì đấy là giao tế.

– Cái gì là giao tế?

– Thức ăn.

Tôi im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.