LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 307

“Ngài có phát hiện được gì thêm về các thứ đựng bên trong cái hộp Logan

đã nhận không? Chữ I với những dấu gạch ngang? Bảng mạch, cuốn sách
nhỏ, và những con số?”

“Không có gì ngoài sự phỏng đoán. Và, tôi nghĩ là anh cũng giống như tôi,

Đại úy, tôi cảm thấy sự phỏng đoán làm lãng phí thời gian.”

“Đúng thế, Ngài Chỉ huy.”
Rhyme cảm ơn ông ta lần nữa và họ kết thúc cuộc gọi. Anh liếc nhìn đồng

hồ treo tường. Mười giờ tối. Đã ba mươi lăm tiếng đồng hồ kể từ lúc xảy ra
vụ tấn công ở bên xe buýt. Đầu óc Rhyme rối tung. Một mặt, anh ý thức được
cái áp lực ghê gớm phải tiến về phía trước trong một vụ án đang chậm chạp
đến phát nản. Mặt khác, anh kiệt sức. Đã lâu rồi anh chẳng cảm thấy mệt mỏi
như thế này. Anh cần ngủ. Nhưng anh không muốn thừa nhận điều ấy với bất
cứ ai, kể cả Sachs. Anh đang nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại câm lặng,
cân nhắc những gì vị chỉ huy cảnh sát Mexico vừa thông báo, thì nhận ra trán
mình lấm tấm mồ hôi. Việc này làm anh tức tối. Anh muốn lau đi trước khi bị
để ý, nhưng tất nhiên đó là sự xa xỉ không dành cho anh. Anh lắc mạnh đầu
từ bên này sang bên kia. Rốt cuộc, động tác ấy đã khiến giọt mồ hôi rơi
xuống.

Nhưng nó cũng khiến Sachs chú ý. Rhyme cảm nhận được rằng cô sắp sửa

hỏi anh có ổn không. Anh không muốn nói về tình trạng của mình, vì anh sẽ
hoặc là phải thừa nhận mình không ổn, hoặc là phải nói dối cô. Anh đột ngột
lăn xe tới trước một tẩm bảng trắng, chăm chú nhìn những dòng chữ viết trên
tấm bảng. Nhưng không nhìn thấy gì cả.

Sachs toan đi về phía Rhyme thì tiếng chuông cửa vang lên. Lát sau, có sự

di chuyển từ ngưỡng cửa và Thom bước vào cùng một người khách. Rhyme
dễ dàng suy ra được người khách này là ai, cô ngồi trên chiếc xe lăn cùng
hãng sản xuất với chiếc xe lăn của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.