LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 353

Chương 61

Anh ta sẽ không để mất Rhyme.

Thom Reston lôi sếp mình ra khỏi chiếc xe lăn Mũi Tên Dông bão và giữ

ở tư thế gần như đứng áp sát vào tường. Trong những cơn tăng phản xạ tự
phát, bệnh nhân nên được dựng thẳng lên - sách vở bảo là tư thế ngồi, nhưng
Rhyme đã đang ngồi trên xe lăn lúc các mạch máu nhất loạt thu hẹp lại, và
người phụ tá muốn nâng anh thậm chí lên cao hơn nữa, để đẩy máu chảy
hướng xuống phía dưới.

Anh ta từng có kế hoạch cho những tình huống như thế này - thậm chí còn

tập dượt khi Rhyme không ở bên cạnh, vì anh ta biết sếp mình chẳng đủ kiên
nhẫn để thực hành cấp cứu giả. Bây giờ chẳng cần nhìn, anh ta vớ chiếc lọ
nhỏ đựng thuốc giãn mạch, bật nắp bằng một ngón cái, đút gọn gàng viên
thuốc mềm xuống dưới lưỡi Rhyme.

“Mel, lại đây hỗ trợ tôi.” Thom nói.
Những lần tập dượt không bao gồm một bệnh nhân thực sự, ông sếp bất

tỉnh của Thom lúc này nặng tám mươi mốt cân rưỡi và thân thể buông thõng
hoàn toàn.

Mel Cooper nhảy về phía trước, đỡ Rhyme cho Thom nhấn phím gọi tắt

trên chiếc điện thoại anh ta bảo đảm luôn luôn còn pin và có khả năng bắt
sóng tốt nhất trong tất cả những chiếc điện thoại anh ta đã dùng thử. Sau hai
hồi chuông ngắn, anh ta kết nối được liên lạc, và trong năm giây dài, anh ta
trao đổi với một bác sĩ bệnh viện tư. Rồi một nhóm chuyên cấp cứu bệnh
nhân chấn thương tủy sống ngay lập tức được điều đi. Bệnh viện mà Rhyme
thường xuyên tới thực hiện liệu pháp đặc trị cũng như kiểm tra định kỳ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.