LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 466

sát. Và mặc dù tính tình không kiên nhẫn, cộc cằn, hay nổi giận đùng đùng,
anh vẫn là một thủ trưởng công bằng và hợp tình hợp lý.

Miễn mọi người đừng làm hỏng việc.
“Tiếp tục đi, cậu tân binh.”
“Tôi sẽ từ bỏ.”
“Lĩnh vực này?”
“Lực lượng.”
Sau khi biết Kathryn Dance, Rhyme đã có ý thức về ngôn ngữ cơ thể. Anh

có cảm nhận rằng Pulaski lúc bấy giờ đang đọc những lời thoại mà cậu ta đã
tập từ trước. Nhiều lần rồi.

Anh chàng cảnh sát đưa bàn tay lên vò mái tóc vàng cắt ngắn. “William

Brent.”

“Chỉ điểm của Dellray ấy à?”
“Vâng, thưa sếp.”
Rhyme lại có ý nghĩ nhắc chàng trai trẻ là cậu ta không cần dùng cái cách

xưng hô trịnh trọng đó. Nhưng anh chỉ nói, “Tiếp tục đi, Pulaski.”

Nét mặt nghiêm trang, ánh mắt đầy xáo trộn, Pulaski ngồi xuống chiếc ghế

dựa bằng gỗ liễu gai kêu cót két, gần chiếc Mũi tên Dông bão của Rhyme.
“Lúc ở chỗ Galt, tôi đã hốt hoảng. Hoang mang. Tôi không đánh giá tốt tình
hình. Tôi không ý thức được đầy đủ các bước thực hiện công việc.” Như thể
trong một bản báo cáo tóm tắt, cậu ta bổ sung thêm, “Tôi đã không đánh giá
đúng tình hình, do đó đã không điều chỉnh được hành vi của mình một cách
thích hợp.”

Giống một cậu học trò không chắc chắn các câu trả lời cho bài kiểm tra và

đang vội vã làm liền một mạch, hy vọng sẽ có câu trúng.

“Ông ta hết hôn mê rồi.”
“Nhưng ông ta đã có thể thiệt mạng.”
“Và đó là nguyên nhân khiến cậu rời khỏi ngành?”
“Tôi đã phạm phải sai lầm. Sai lầm đó suýt nữa đã lấy mất tính mạng một

người… Tôi chỉ cảm thấy là mình không thể tiếp tục làm việc ở mức độ tốt
nhất.”

Lạy Chúa, cậu ta lôi những lời thoại này từ đâu ra?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.