LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 467

“Đó là một tai nạn, cậu tân binh.”
“Và là một tai nạn đáng lẽ không được xảy ra.”
“Thế có những kiểu tai nạn khác à?”
“Sếp biết tôi muốn nói gì, Lincoln. Nó đâu giống như tôi chưa suy nghĩ

việc này kỹ lưỡng.”

“Tôi có thể chứng minh rằng cậu phải ở lại, rằng cậu rời khỏi ngành là

không đúng đắn.”

“Gì cơ, nói rằng tôi có năng khiếu, rằng tôi có nhiều thứ để đóng góp ấy

à?” Nét mặt chàng cảnh sát lộ vẻ nghi ngờ. Cậu ta vẫn còn trẻ, nhưng trông
già hơn hẳn dạo Rhyme mới gặp. Công việc của những người cảnh sát là vậy.

Và làm việc với mình là vậy, Lincoln Rhyme ngẫm nghĩ.
“Cậu biết tại sao cậu không thể từ bỏ không? Vì như thế cậu sẽ là một kẻ

đạo đức giả.”

Pulaski chớp mắt.
Rhyme tiếp tục, giọng hơi có chút bực bội, “Cậu đã đánh mất cơ hội nhỏ

nhoi của mình.”

“Thế nghĩa là thế nào?”
“Được, cậu đã phạm phải sai lầm, khiến một người bị thương tích trầm

trọng. Nhưng khi Brent trông giống như một kẻ phạm tội với lý lịch cộm cán,
cậu nghĩ mình được nhẹ lỗi, đúng không?”

“Ờ… Có lẽ.”
“Cậu bỗng dưng chẳng quan tâm đến việc mình đã đâm ông ta. Vì ông ta,

sao, không xứng đáng làm người à?”

“Không, tôi chỉ…”
“Để tôi nói nốt. Cái giây phút cậu trở lại quan tâm tới người đàn ông đó,

cậu đã có sự lựa chọn: Hoặc cậu quyết định rằng nguy cơ của những tổn thất
không tiên liệu được, cũng như những tai nạn, đối với cậu là không thể chấp
nhận, và cậu từ bỏ công việc ngay lập tức. Hoặc cậu quyết định để toàn bộ
câu chuyện lại đằng sau, học cách sống với những gì xảy ra. Chẳng có khác
biệt nào giữa chuyện người đàn ông đó là một kẻ giết người hàng loạt hay là
một trợ tế ở nhà thờ. Xét một cách lý trí thì cậu không thành thật khi rên rỉ về
vấn đề này bây giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.