LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 67

cửa. Tôi nghe thấy ắc-quy nổ và chị ấy hét lên. Tôi bò tới chỗ chị ấy ngay lập
tức, qua đường hầm.”

Sự cục cằn tan biến. “Cảm ơn, Pulaski.”
Một thoáng lúng túng. Những lời khen của Rhyme hiếm hoi tới nỗi anh

nhận ra rằng mọi người hoàn toàn không biết phải xử sự thế nào với chúng.

“Tuy nhiên, tôi đã cẩn thận tránh phá hỏng hiện trường quá nhiều.”
“Để cứu lấy tính mạng mọi người, thì làm ảnh hưởng sao cũng được. Hãy

ghi nhớ điều đó.”

“Rõ.”
Nhà hình sự học tiếp tục, “Cậu đã khám nghiệm hiện trường cái cống, và

chỗ hắn cắt lưới sắt rồi chứ? Cả đường hầm nữa?”

“Vâng, thưa sếp.”
“Phát hiện được gì không?”
“Chỉ có dấu chân. Nhưng tôi thu dấu vết rồi!”
“Chúng ta sẽ xem nó nói lên điều gì.”
Thom thầm thì giọng kiên quyết, “Lincoln?”
“Một phút nữa thôi. Cậu tân binh, bây giờ tôi cần cậu làm việc này. Cậu

trông thấy tiệm ăn hay tiệm cà phê bên kia phố, đối diện trạm điện chứ?”

Chàng cảnh sát ngoảnh nhìn phía tay phải. “Tôi trông thấy rồi..! Hẵng

khoan, làm sao sếp biết có cái tiệm ở đó?”

“Ồ, sau một lần tôi dạo chơi loanh quanh ấy mà.” Rhyme cười khoái trá

trả lời.

“Tôi…” chàng trai đỏ bừng mặt.
“Tôi biết, vì phải có một cái tiệm ở đó. Đối tượng của chúng ta muốn quan

sát được trạm điện khi thực hiện vụ tấn công. Hắn sẽ chẳng tài nào quan sát
được từ một phòng khách sạn vì sẽ phải đăng ký, hay từ một tòa văn phòng vì
như thế quá đáng ngờ. Hắn sẽ ở một chỗ có thể ngồi thoải mái.”

“Ồ, tôi hiểu rồi. Sếp muốn nói rằng về mặt tâm lý, hắn thích ngắm pháo

hoa.”

Thời điểm của những lời khen đã kết thúc. “Lạy Chúa, cậu tân binh, đó là

chuyện hồ sơ tâm lý tội phạm. Thái độ của tôi về hồ sơ tâm lý tội phạm như
thế nào hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.