LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 90

khối phố chết tiệt đang nhan nhản công nhân sửa chữa của Algonquin rồi, ai
chả mặc bộ đồng phục quần yếm màu xanh lam chết tiệt đó.”

“Cậu tìm hiểu được gì rồi, hả cậu tân binh?” Rhyme hỏi giật giọng. “Tôi

muốn có nguồn gốc sợi dây điện.”

“Tôi đang giữ máy chờ trả lời.”
“Bảo họ cậu là cớm.”
“Tôi đã bảo rồi.”
“Bảo họ cậu là sếp. Sếp trưởng.”
“Tôi…”
Nhưng Rhyme đã chú ý tới thứ khác: Những thanh sắt được đan thành

lưới sắt chắn lối vào đường hầm đặt ống kỹ thuật.

“Hắn cắt nó bằng cách nào, Mel?”
Quan sát kỹ lưỡng thì thấy thủ phạm không dùng cưa kim loại mà dùng

kéo cắt bu lông.

Cooper kiểm tra đầu mút các thanh sắt qua một kính hiển vi lắp camera kỹ

thuật số và chụp ảnh. Anh ta truyền hình ảnh sang máy tính trung tâm, rồi tập
hợp lại trên một màn hình.

“Có dấu vết gì đặc biệt không?” Rhyme hỏi. Giống chiếc răng gãy ở lưỡi

cưa hay những vết xước trên bu lông và đai ốc, bất cứ dấu vết khác thường
nào cũng đều giúp kết nối chủ nhân của nó với hiện trường gây án.

“Dấu vết kia thì sao?” Cooper hỏi, chỉ lên màn hình.
Có vết xước hình lưỡi liềm bé tí tẹo gần như cùng vị trí trên mặt cắt của

một số thanh sắt. “Cái đó sẽ hữu ích. Tốt.”

Rồi Pulaski nghênh nghênh đầu, sẵn sàng cây bút khi một người nào đấy ở

nhà máy linh kiện điện Bennington nhấc ống nghe, nói chuyện với chàng
cảnh sát trẻ hiện trong tư cách mới là ông trùm Sở Cảnh sát New York.

Sau cuộc trao đổi ngắn gọn, cậu ta gác máy.
“Thông tin chết tiệt về sợi cáp thế nào, Pulaski?”
“Trước hết, phải nói rằng mẫu đó rất phổ biến. Họ..
“Phổ biến thế nào?”
“Họ bán hàng trăm nghìn mét mỗi năm. Nó chủ yếu được dùng trong phân

phối điện áp trung bình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.