Cooper lướt những ngón tay trên bàn phím và nói, “Tìm thấy mẫu phù
hợp. Hãng sản xuất găng tay và giày cao cổ Alberton-Fenwick. Mẫu E-20”
Anh ta chăm chú đọc thông tin trên màn hình “Không có gì đáng ngạc nhiên,
loại này cách điện đặc biệt tốt. Dành cho những người thường xuyên tiếp xúc
với các nguồn điện. Đạt tiêu chuẩn An toàn về điện F2413-Q5 của Hiệp hội
Kiểm thử và vật liệu Mỹ. Những chiếc giày này cỡ mười một.”
Rhyme nheo mắt nhìn. “Rãnh đế sâu. Tốt.” Điều đó có nghĩa chúng bám
nhiều vật chất có thể để lại dấu vết.
Cooper tiếp tục, “Chúng còn khá mới nên không mang những dấu vết
riêng biệt để chúng ta biết được nhiều thông tin về chiều cao cân nặng và các
đặc điểm khác của hắn.”
“Tuy nhiên, tôi có thể bảo rằng hắn bước đi thẳng thớm. Đồng ý chứ?”
Rhyme đang nhìn những dấu giày trên màn hình, chiếu từ một chiếc camera
chĩa xuống bàn khám nghiệm.
“Đồng ý.”
Sachs viết điều này lên bảng.
“Tốt đấy, Sachs. Bây giờ, cậu tân binh, chứng cứ vô hình cậu phát hiện
được là gì?” Rhyme nhìn chiếc phong bì nhựa ghi: Tiệm cà phê đối diện địa
điểm diễn ra vụ nổ - Bàn đối tượng ngồi.
Cooper đang xem xét nó. “Tóc vàng. Dài hai centimet rưỡi. Tự nhiên,
không nhuộm.”
Rhyme mê sử dụng tóc làm công cụ khám nghiệm. Nó có thể được sử
dụng làm mẫu thử ADN - nếu còn chân - và có thể tiết lộ nhiều điều về hình
dáng bề ngoài của đối tượng, thông qua màu tóc, chất tóc và hình dạng sợi
tóc. Độ tuổi và giới tính cũng có thể ước lượng chính xác được phần nào. Xét
nghiệm tóc càng ngày càng trở nên phổ biến trong lĩnh vực pháp y vì tóc lưu
dấu vết ma túy lâu hơn máu hoặc nước tiểu. Một đoạn tóc chỉ chừng hai đốt
ngón tay có thể lưu lịch sử sử dụng ma túy tới hai tháng. Ở Anh, người ta
thường dùng tóc để xét nghiệm lạm dụng chất cồn.
“Chúng ta chưa chắc chắn đây là tóc hắn mà.” Sellitto nêu ý kiến.
“Tất nhiên.” Rhyme lẩm bẩm. “Chúng ta chưa chắc chắn bất cứ điều gì tại
thời điểm này cả.”