LƯỠI GƯƠM CỦA THẦN SHIVA - Trang 74

Chương 14

Khu Trục Hạm USS Towers (DDG-103)

Tây Thái Bình Dương, phía Nam Nhật Bản

Chủ Nhật, ngày 23 tháng 11, 13:48, giờ địa phương.

Trung tá Silva mở cửa phòng ăn dành cho sĩ quan, nhưng chưa kịp tiến vào,
nàng đã nghe tiếng người nói chuyện. Âm thanh cuộc đối thoại chỉ nhỏ thôi,
nhưng nàng vẫn nghe được rõ ràng.

“Cứt chó!” Người thứ nhất nói. “Chúng ta sẽ tham chiến thật sao? Mày

không đùa tao chứ? Chúng ta sẽ làm thật sao?”

“Tao không biết mình có sẽ chiến đấu hay không.” Người thứ hai nói.

“Đám cao tầng đâu có chia sẻ kế hoạch tác chiến với đám lính trơn cấp thấp
chứ. Nhưng mà chúng ta đang lao đầu tới vịnh Bengal, mà đó là chỗ đang
bắn nhau. Cái đó thì tao biết.”

Silva nhìn qua khung cửa mở. Phòng ăn không có ai cả. Các ghế ngồi đều

được đẩy gọn gàng sát vào chiếc bàn dài và không có vật gì trên tấm khăn
bàn màu xanh lơ, ngoại trừ dãy tách cà-phê úp trên những chiếc dĩa nhỏ,
được xếp đặt ngay ngắn.

Nàng bước qua khung cửa và im lặng đóng cửa lại. Bây giờ nàng đã hiểu

tiếng nói từ đâu tới rồi. Cái khung cửa sổ nhỏ thông qua bếp không được
đóng kín. Một tấm cửa sắt có thể được kéo xuống để ngăn nhà bếp với phòng
ăn và tạo sự kín đáo cho sĩ quan trong bữa ăn hoặc những cuộc họp. Khi tấm
sắt được kéo lên, các thủy thủ phục dịch có thể chuyển các đĩa thức ăn qua lại
giữa bếp và phòng ăn.

Lúc này, tấm cửa không được kéo xuống hoàn toàn, chừa ra một khe hở 10

cm. Tiếng nói của hai gã phục dịch từ đó thoát ra.

“Ờ.” Gã đầu tiên nói. “Nhưng mà tụi Ấn Độ và Trung quốc bắn nhau, phải

không? Chúng ta chỉ ở đó vì lý do ngoại giao, hay cái gì ấy mà. Chúng ta đâu
có phải đánh nhau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.