LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 120

Bà Điền Quyên nghe con gái kể lại nội dung cuộc điện thoại thì sững sờ

một lát, cuối cùng, bà cũng khẽ gật đầu: “Được rồi, để họ lên đi.”

Khi anh em Liên Gia Kỳ và Liên Gia Ký đến nơi, đám phóng viên cũng

đang xô đẩy muốn chen vào nhà. Điền Điền phải rất vất vả để ngăn họ lại,
nhưng bà Điền Quyên đã cho phép các phóng viên vào chứng kiến cảnh xin
lỗi muộn màng này. Bà nói: “Điền Điền, không cần ngăn nữa. Cứ để họ vào
đi.”

Phòng khách vốn không rộng lại cho nhiều người chen vào như vậy nên

tất cả đều phải đứng. Chỉ có bà Điền Quyên ôm bức chân dung của chồng
ngồi trên sofa. Điền Điền đứng bên cạnh bà, hai mắt hết nhìn vào Liên Gia
Kỳ rồi lại nhìn sang Liên Gia Ký, thần sắc vô cùng phức tạp và hỗn loạn.
Trong vụ tai nạn xe của bố cô năm đó, điều khiến Điền Điền hận nhất chính
là Liên Gia Kỳ đã không dừng lại cứu người mà bất chấp tất cả bỏ trốn. Cô
có thể chấp nhận chuyện tai nạn ngoài ý muốn, nhưng hành động bỏ trốn là
cực kỳ xấu xa, cực kỳ vô trách nhiệm. Vậy mà người gây tai nạn năm đó
hóa ra lại đổi thành một cậu học sinh cấp ba mười sáu tuổi còn vị thành
niên. Chuyện xảy ra chắc chắn đã khiến cậu vô cùng sợ hãi nên mới lựa
chọn cách bỏ trốn. Điều này thực ra có thể hiểu được. Cô nhất thời không
cách nào chuyển ngay mối hận thù sang cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.