Điền Điền có tâm sự, khi đến vườn hoa cầu vồng, cô đều đến bên ang
sen đó. Ang sen này do Liên Gia kỳ tự tay trồng. Cô không thể lại đến
Hồng Kông gặp anh. Trong những ngày không co anh, có thể thấy được
những thứ liên quan đến anh gần kề trước mắt cũng khiến cô cảm thấy dễ
chịu. Lá sen đã mọc càng ngày càng dày, có lá giống như chiếc đũa ngọc
bích nổi trên mặt nước, có lá lại giống như chiếc ô xanh dựng trên mặt
nước, còn co lá nghiêng nghiêng dựa vào thành ang. Miệng ang gần như
sắp phủ kín lá sen rồi. Có một ngày, Điền Điền bất ngờ phát hiện ra, trong
đám lá màu xanh lục phủ kín miệng ang đâm lên một nụ hoa xanh biếc xinh
xắn. Có nụ hoa rồi, thời điểm hoa nở còn xa không?
Tằng Thiếu Hàng đến xem, mỉm cười: “Chăm bón đầy đủ, gần đến
tháng Sáu chắc hoa sẽ nở. Cuối tháng Gia Kỳ sẽ về, vừa hay cậu ấy có thể
đến ngắm hoa sen của mình nở rồi.”
Điền Điền nghe mà tim đập rộn ràng. Liên Gia Kỳ sắp về, vậy là cô có
cơ hội để danh chính ngôn thuận gặp mặt anh rồi. Để hoa sen nở kịp lúc
Liên Gia Kỳ về, Điền Điền theo Tằng Thiếu Hàng học cách bón phân cho
hoa. Hoa sen là thực vật thủy sinh, trong giai đoạn phát triển rất cần bón
phân đầy đủ, nếu không sẽ khó ra hoa. Điền Điền không muốn nụ sen này
trưor thành nụ sen câm. Cô không muốn anh lỡ mất kỳ sen nở.
Sen nở đúng kỳ, bông hoa tròn tròn có màu hồng tươi. Liên Gia Kỳ vì
bận công việc nên chưa thể quay về. Điền Điền vô cùng thất vọng, nhưng
tâm sự này không thể để lộ ra ngoài. Dù sao, vẫn phải cẩn thận giấu kín
trong lòng. Chỉ trong màn đêm yên tĩnh, cô mới có thể thả tâm tư của mình
ra ngoài qua tiếng thở dài không ai hiểu được. Tiếng thở dài trong đêm
khuya khiến Điền Điền dần phát hiện ra nỗi niềm thực sự của mình. Cô đã
thích Liên Gia Kỳ từ lúc nào mất rồi. Hạ Lỗi, người đàn ông từng khiến trái
tim cô rung động đã dần dần chỉ còn là một vết sẹo mờ trong tim. Thay vào
đó là hình bóng Liên Gia Kỳ đậm sâu. Bây giờ, những gì trái tim cô nhắc
đến liên hồi đều là tên anh, hình bóng của anh.