LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 289

Tên của cô, học của anh đều hàm chứa trong cùng một câu thơ. Phát

hiện này khiến trái tim Điền Điền lóe lên một niềm vui nho nhỏ. Cô có cảm
giác gần gũi với anh thêm vài phần.

Cô đỏ mặt mỉm cười, phía sau bỗng có người nhẹ nhàng vỗ vai cô:”Điền

Điền, chuyện gì mà em vui thế, một mình trốn ra đây cười?”

Điền Điền giật nảy mình, quay lại thì thấy Lục Hiểu Du đứng ngay phía

sau. Cô đương nhiên không dám nói ra tâm sự nho nhỏ của mình vừa rồi mà
vỗ ngực chuyển chủ đề: ”Chị Hiểu Du, chị đi sao chẳng có tiếng động gì
thế? Làm em giật cả mình.”

Lục Hiểu Du cười nói: “Sao chị lại đi không có tiếng động chứ? Chỉ là

do vài người không biết đang nghĩ gì? Một mình nhìn hoa sen mỉm cười
ngốc nghếch nên mới không nghe thấy/”

Điền Điền thấy hơi xấu hổ: “Em chỉ là… thấy hoa sen nở đẹp như thế

nên thấy vui thôi.”

Sau khi nghe những lời chồng nói hôm qua, hôm nay Lục Hiểu Du định

đến thăm dò Điền Điền xem rốt cuộc cô có bạn trai chưa, có quan hệ gì với
Hạ Lỗi. Cô rất muốn hỏi cho rõ. Khi tìm đến chỗ ang sen này, từ xa cô đã
thấy Điền Điền đang nhìn hoa sen như mất hồn, ánh mắt lấp lánh tựa như
ngôi sao tỏa sáng, đôi môi đang nở nụ cười ngọt ngào. Đây là biểu hiện
điển hình chỉ có ở người con gái đang yêu. Khi có một mình luôn lén vui
mừng hoặc u sầu.

Lục Hiểu Du đã phát hiện được vài manh mối. Cô nghĩ dù Điền Điền

chưa có bạn trai thì lòng cô bé cũng nhất định đã có một người.

Thế nên cách che giấu vụng về của Điền Điền khiến Lục Hiểu Du nghe

mà không nhịn được cười. Cô thử thăm dò: “Không phải chứ? Chỉ vì hoa
sen nở mà vui như vậy sao? Chị còn tưởng em mới có bạn trai nên tâm
trạng hớn hở như vậy, một mình trốn ra đây mỉm cười ngọt ngào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.