LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 317

được tin dữ đều vô cùng lo lắng. Họ vừa ngồi nhấp nhổm đợi kết quả phẫu
thuật, vừa hỏi Điền Điền về tình hình vụ tai nạn xe.

Điền Điền nức nở nghẹn ngào, vừa khóc vừa nói: “Khi đó, Gia Kỳ đi ra

bãi đỗ xe để lấy xe, khi được nửa đường, anh ấy rút điện thoại ra, hình như
muốn đọc tin nhắn, đúng lúc đó, chiếc xe kia bỗng lao đến. Anh ấy mãi
nhìn điện thoại nên không chú ý. Cháu đã thét lên bảo anh ấy cẩn thận
nhưng chiếc xe lao với tốc độ quá nhanh, anh ấy không kịp tránh thì…”

Bà Liên mặt trắng bệch, vừa giận vừa lo: “Sao chiếc xe đó lại lao nhanh

như thế?Rõ rang nhìn thấy có người đứng trước mặt mà còn không giảm tốc
độ…”

“Người lái xe đó nói với cảnh sát là khi đó, anh ta đang mải gọi điện

thoại nên không chú ý. Khi nhìn thấy Liên Gia Kỳ, anh ta cũng muốn phanh
lại nhưng vội quá lại đạp nhầm chân ga.”

Sau khi gây tai nạn, người lái xe không hề bỏ chạy. Anh ta rất hợp tác,

xuống xe gọi điện báo cảnh sát và gọi xe cấp cứu. Bây giờ, người và xe đều
đang bị cảnh sát tạm giữ. Chi tiết vụ tai nạn đã được ghi biên bản. Sau khi
lấy lời khai của bên gây tai nạn, hai viên cảnh sát cũng đến bệnh viện lấy
lời khai của Điền Điền. Kết luận, vụ tai nạ hoàn toàn do trách nhiệm của
người lái xe nhưng có cảnh sát lắc đầy thở dài nói: “Cũng là do người bị
nạn không may mắn. Khi đó, người lái xe đang gọi điện thoại, nhất thời
phân tâm rối trí, đạp nhầm chân phanh thành ga nên mới thành ra như vậy.
Nếu người bị thương cẩn thận một chút, không cắm đầu nhìn điện thoại thì
có lẽ đã có thể tránh kịp.”

Bà Liên không tránh khỏi có chút tức giận với người nhắn tin: “Ai lúc

đó còn nhắn tin cho Gia Kỳ vậy?”

Điền Điền nước mắt lưng tròng lắc đầu: “Cháu không biết ạ.”

Bà Liên bỗng nhớ ra, hỏi: “Di động của Gia Kỳ đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.