LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 320

khi nào mới tỉnh lại. Tỉnh lại rồi thì đôi mắt anh cũng vĩnh viễn mất đi ánh
sáng, không thể nhìn thấy thế giới đầy màu sắc này được nữa.

Tại sao lại như vậy? Có phải ông trời cũng mù rồi không?Cô và Liên

Gia Kỳ vừa mới bắt đầu nắm tay nhau trên con đường hạnh phúc thì đã bị
số phận tàn khốc và thô bạo tách rời. Điền Điền ngồi thụp trong bệnh viện
khóc rất lâu, khóc đến mức cổ họng khản đăc rồi im bặt, khóc không thành
tiếng nữa.

Sau khi bà Liên ngất đi, bác sĩ đã tiêm cho bà một mũi an thần để nghỉ

ngơi, tránh bị kích động một lần nữa. Ông Liên Thắng Kiệt ngồi ngoài cửa
phòng hồi sức cấp cứu, con trai ông đang nằm trên giường bệnh trong
phòng, chỉ cách ông một chiếc cửa sổ. Ông như già đi cả chục tuổi, những
nếp nhăn như những vết dao cuộc đời rạch lên trên gương mặt ông.

Thấy Điền Điền vẫn ở lại bệnh viện không chịu rời đi, ông Liên Thắng

Kiệt khuyên cô về nhà trước: “Cháu về thay đồ rồi nghỉ đi một lát. Váy
cháu dính đầy máu rồi.”

Bộ váy mà cô mặc vốn là màu trắng thuần khiết nhưng lúc này đã lốm

đốm vết máu. Màu đổ tươu ban đầu đã chuyển sang màu đỏ sẫm. Buổi
sáng, Liên Gia kỳ chọn cho cô bộ váy này. Ai ngờ lúc này nó lại dính đầy
máu của anh.

“Về nhà đi. Cháu không về, mẹ cháu sẽ lo lắng lắm đấy! Tạm thời, Gia

kỳ vẫn chưa tỉnh lại, cháu ở đâu cũng chẳng ích gì đâu.”

Tuy không làm được gì nhưng Điền Điền vẫn muốn ở bên Liên Gia kỳ,

dẫu anh vẫn còn hôn mê vô tri vô giác. Nhưng chiếc váy lốm đốm máu của
cô quả thật khiến ngưới khác chú ý. NGhĩ vậy, cô liền gật đầu: “Bác Liên,
vậy cháu về thay đồ rồi quay lại ạ!”

Từ bệnh viện bước ra, Điền Điền vẫy một chiếc taxi về nhà. Trên đường

về, cô có đi qua nơi xảy ra vụ tai nạn buổi sáng. Lòng cô đau nhói, khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.