LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 33

(1) Nghĩa là: Giang Nam được hái sen/ Lá sen mọc đua chen.

Lúc đó, cô vẫn còn nhỏ, còn chưa hiểu “liên diệp hà điền điền” nghĩa là

gì. Vào mùa hè, bố mẹ thường dắt cô đi dạo bên hồ sen trong công viên, chỉ
cho cô thấy những chiếc lá xen xanh biếc, nói với cô rằng đây chính là cảnh
“lá sen mọc đua chen”. Vì thế, cô cũng nhanh chóng yêu hồ sen này giống
như bố mẹ mình.

Cứ mỗi buổi hoàng hôn mùa hạ tháng Năm, ba người nhà họ Diệp lại

dắt tay nhau đi dạo quanh hồ sen. Hai lớn một bé, ba cái bóng kéo dài trên
mặt đất, kề sát bên nhau vô cùng thân mật. Đây là bức tranh đẹp nhất trong
ký ức của Điền Điền. Nhưng tiếc là bức tranh đó đã mãi mãi tan biến năm
cô lên mười tuổi.

Cô vốn có một gia đình ba người vô cùng hạnh phúc. Vì Liên Gia Kỳ lái

xe quá tốc độ mà tạo nên dấu chấm hết bi kịch. Sao cô có thể không hận
anh ta đến tận xương tận tủy cho được? Chưa kể, trong khi cô phải hứng
chịu bi kịch này thì anh ta – hung thủ giết người lại được sống một cách
nhởn nhơ, sung sướng. Cái gì mà tuổi trẻ hứa hẹn, cái gì mà anh tài tuấn tú.
Ông trời thật quá bất công!

Điền Điền chìm trong dòng suy tư, cắn răng mãi không thốt nên lời nào.

Hoắc Khởi Minh không tránh khỏi cảm thấy có chút kỳ quái: “Sao vậy? Cô
nghĩ gì mà ngẩn người ra thế?”

Cô định thần lại:“Không có gì. Ấy! Đến trường rồi. Cảm ơn anh đã đưa

tôi về.”

Hoàn thành công việc chụp hình quảng cáo của câu lạc bộ tennis, vì là

người mới nên thù lao của Điền Điền cũng không cao lắm nhưng câu lạc bộ
đặc biệt tặng cô một tấm thẻ VIP trị giá hai mười nghìn tệ. Với tấm thẻ này,
cô có thể sử dụng miễn phí mọi dịch vụ của câu lạc bộ bao gồm chơi tennis,
trang phục, giầy thể thao và các đồ dùng liên quan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.