LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 31

anh ta một bữa cơm để bày tỏ lòng cảm ơn mới phải. Bây giờ, anh ta muốn
mời cô, cô còn chần chừ sao?”

Bị Jack nói như vậy, Điền Điền cũng không tiện từ chối nữa mà chỉ có

thể gật đầu đồng ý.

Địa điểm ăn tối chính tại nhà ăn của câu lạc bộ tennis. Hoắc Khởi Minh

đã đặt một phòng VIP sang trọng đợi cô. Điền Điền vừa bước vào, anh ta đã
ga lăng đứng lên kéo ghế cho cô. Cô tỏ vẻ thận trọng, mỉm cười với anh ta:
“Anh Hoắc, cảm ơn anh đã dành cho tôi cơ hội lần này.”

Anh ta cười khinh khỉnh: “Cô không cần cảm ơn. Tôi nhất định phải

dành cho cô cơ hội này.” Ngừng lại một lát, anh ta nói thẳng luôn không úp
mở: ”Cô Diệp, tôi không sợ phải nói thật với cô. Tối hôm đó, cô tát Liên
Gia Kỳ một cái khiến tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ. Tôi đã biết giữa cô và
cậu ta có khúc mắc gì rồi. Kẻ thù của kẻ thù là bạn bè. Thế nên, dù sao tôi
cũng phải quan tâm đến cô một chút chứ!”

Kẻ thù của kẻ thù là bạn bè. Câu này khiến Điền Điền càng hiểu rõ hơn

tại sao Hoắc Khởi Minh lại cho cô cơ hội. Hoắc Khởi Minh và Liên Gia Kỳ
ngoài mặt thì cười nói giả lả nhưng trong lòng lại ghét nhau vô cùng. Rõ
ràng anh ta rất ghét Liên Gia Kỳ, cô còn hận Liên Gia Kỳ hơn. Về điểm
này, có thể gọi họ là đồng minh. Có chung một kẻ thù thì đúng là sẽ dễ dàng
trở thành bạn của nhau.

Nói hết chuyện nọ đến chuyện kia, sự thận trọng ban đầu của Điền Điền

với Hoắc Khởi Minh đã bị xua tan đi quá nửa. Sau bữa ăn, anh ta đích thân
lái xe đưa cô về trường. Trên đường đi, anh ta còn trao đổi số di động với
cô.

Khi lưu số điện thoại, vì trong tiếng Hán có nhiều từ đồng âm nên Điền

Điền hỏi kỹ một chút, rốt cuộc tên Hoắc Khởi Minh là chữ nào. Anh ta mỉm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.