LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 105

“Sự nghiệp của mình mới khởi bước, tự nhiên chui đâu ra một thằng con

riêng, đôi khi mình rất muốn hỏi anh ấy, có bao giờ anh ấy để ý đến cảm
nhận của mình không?”

“Mình cũng học luật đấy nhá, đừng hòng gạt mình. Chỉ cần tình trạng tài

chính của cô ta không có vấn đề gì, thêm vào đó cuộc sống riêng tư trong
sạch, chắc chắn quyền nuôi con sẽ thuộc về cô ta.”

Còn vài đoạn nữa, tất cả đều là ở quán bar, ánh đèn nhập nhòe không rõ.

Ngô Đồng hiểu được lí do anh ta làm thế này.

“Tại sao?”

“Đây là chứng cớ, đương nhiên là để dùng khi lên tòa.”

Anh ta cố tình xuyên tạc ý tứ của cô. Ngô Đồng lui về sau, dựa sát cửa

xe: “Anh không phải là bạn của cô ấy à? Anh làm vậy, chẳng khác gì bán
đứng cô ấy cả?”

Hướng Tá thản nhiên nhún vai: “Tôi đang giúp hai người phụ nữ mù

đường lạc lối thoát ra khỏi một tên đàn ông không đáng để yêu.”

Cứ như là việc anh ta làm là lẽ đương nhiên! Ngô Đồng cười ra tiếng:

“Cừu oán của anh và anh ấy sâu đậm quá nhỉ?”

Hướng Tá cười mỉm: “Đúng, có cừu oán…”

Không biết vì sao, trên khuôn mặt anh ta, Ngô Đồng thấy được, lời nói

của anh ta không phải giỡn chơi. Biểu hiện của anh ta lúc này là sâu thâm
khôn lường, giống như bầu trời đêm, không cho bất kì ai nhìn thấu.

******************************

Lệ Trọng Mưu tuyên bố tan họp, cả nhóm quản lí mừng đến sắp rơi nước

mắt. Anh tự lái xe đến Ngô gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.