LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 218

Nhưng Lệ Trọng Mưu dừng lại, không phải vì câu nói của Hướng Tá, mà

vì anh thấy rõ, môi cô hơi sưng. Hai cánh môi căng mọng, đỏ ửng mê hoặc

Lệ Trọng Mưu bực mình quay đầu nhìn Hướng Tá: “Cậu làm gì cô ấy?”

Hướng Tá nghe không rõ lắm, chỉ biết Lệ Trọng Mưu định đưa Ngô

Đồng đi: “Căn cứ luật pháp HongKong XX, điều lệ XX, chương XX, điều
XX, cưỡng ép người khác khi người đó không đồng ý…”

Lệ Trọng Mưu nghiến răng, vung tay hướng đến gò má Hướng Tá. Cú

đấm tạo nên âm thanh nặng nề, lời Hướng Tá còn chưa dứt, anh đã chúng
chiêu ngã xuống đất.

Lệ Trọng Mưu cử động các khớp ngón tay đau nhức, cúi đầu nhìn về

phía Hướng Tá, thản nhiên nói: “Tôi không ngại để cậu tặng thêm một tội
danh nữa đâu.”

Phải tốn chút sức mới kéo được người phụ nữ say như chết này lên xe,

anh gạt số, đạp chân ga, quẹo qua khúc cua, nhanh chóng rời khỏi.

Chiếc xe lao vun vút trong gió, rẽ sang đường khác, thân thể Ngô Đồng

ngủ say không biết gì nghiêng sang, tựa đầu lên vai anh.

Lệ Trọng Mưu liếc qua gương chiếu hậu nhìn cô, haizzz, cái người này,

đúng là chả thèm để ý gì cả, lên xe của ai cũng không cần biết. Nếu anh
không đến… Anh không muốn nghĩ nữa!

Cô được đằng chân lân đằng đầu, bàn tay kéo kéo cánh tay anh, cách lớp

áo sơ mi, khuôn mặt nóng bừng của cô cọ vào da thịt anh, “Anh biết
không…”

Cô lảm nhảm gì đó trong lúc say, Lệ Trọng Mưu cũng không để tâm lắm,

anh trả lời: “Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.