LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 238

Lệ Trọng Mưu nghĩ, nếu cô nói yêu, anh sẽ tin ngay lập tức, mà cho dù

cô gạt anh, anh cũng sẽ tin.

Sự khiếp sợ của cô hiện lên trên mặt, khắc vào mắt anh. Dần dần, Lệ

Trọng Mưu cảm thấy anh đã hiểu cô đang nghĩ gì.

Anh nín thở, chờ đợi ba chữ phát ra từ miệng cô.

“Đáp án này rất quan trọng với anh,” Lệ Trọng Mưu nói, hôn nhẹ lên

môi cô, “Nói cho anh.”

Câu trả lời của cô sẽ giúp anh quyết định lựa chọn của mình.

Nếu cô thừa nhận, anh thề sẽ cho cô nhà cao cửa rộng, cho cô cuộc hôn

nhân này, cho cô sự chung thủy, chiều chuộng của anh, cho cô tất thảy…
Có lẽ, đó chính là tình yêu.

Nếu cô phủ nhận, từ nay về sau, mỗi người một ngả, coi như hôm qua

chỉ là tình một đêm, ném cô ra khỏi cuộc sống của anh, say này sẽ không
còn bất cứ quan hệ nào.

Yêu? Hay không yêu?

Cô im lặng rất lâu rồi nói: “Tôi yêu anh.”

Mỗi một chữ lôi kéo Lệ Trọng Mưu trở về thực tại.

Ngô Đồng không nhìn anh, đưa mất hướng về nơi xa, sau đó thu về, hiện

lên con ngươi mới, rất kiên định trả lời anh: “Tôi yêu anh, nhưng bây giờ
tôi muốn chấm dứt với anh. Đây chính là đáp án của tôi.”

Tay anh buông lỏng, Ngô Đồng dễ dàng đẩy anh ra.

“Tôi từng hy vọng cả đời này anh sẽ không thể yêu thương bất kì ai, tôi

nghĩ đó là sự trừng phạt với anh. Còn bây giờ tôi không nghĩ như vậy nữa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.