LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN
Lam Bạch Sắc
www.dtv-ebook.com
Chương 39
Câu nói xưa như trái đất này Ngô Đồng nghe muốn mòn tai luôn rồi, cô
oán thầm trong lòng, hẳn là anh lại muốn làm “người-cha-gương-mẫu” cho
Đồng Đồng? Bây giờ sẽ nắm lấy tay cô, thể hiện một cặp vợ chồng hạnh
phúc, có phải quá muộn rồi không?
“Anh nên nghĩ như thế lúc tòa án phán quyết quyền nuôi dưỡng Đồng
Đồng mới đúng.” Tự nhiên nhớ về khoảnh khắc anh cầu hôn, cô bật cười
khe khẽ, “Tôi sẽ không kết hôn với anh đâu.”
Mỗi biểu cảm trên mặt cô không lọt khỏi mắt Lệ Trọng Mưu, anh vừa
buồn vừa giận trả lời: “Đừng hiểu lầm, khi đó anh quá thiếu suy nghĩ. Yên
tâm, từ giờ anh sẽ không bao giờ nhắc lại hai chữ ‘kết hôn’ nữa.”
Ngô Đồng thật sự không thể nào hiểu nổi trong đầu anh nghĩ cái quái gì,
coi cô là sủng vật à? Chỉ lúc cô tức giận xù lông anh mới thấy vui vẻ?
Lệ Trọng Mưu khống chế Ngô Đồng, hai vai nặng trĩu, cô ngẩng đầu đối
diện với anh.
Cô chợt nhận ra, bảy năm nay mình đang lạc trong một vòng luẩn quẩn,
không được làm chủ cuộc sống của bản thân, mỗi lần cô sắp nắm được cơ
hội thoát ra thì sẽ có việc nào đó ập đến, kéo cô lún sâu xuống.
Cái nhìn của Lệ Trọng Mưu bây giờ là ví dụ điển hình, lần nữa lôi cô vào
vũng lầy.
Anh thì thầm bên tai: “Anh cũng không biết cảm giác khi ở bên em gọi
là gì, nhưng mà nơi này —”, anh chỉ tay vào trái tim, “—rất lạ. Anh biết ý