LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 28

Cô lấy Đồng Đồng để đối phó anh, hiển nhiên là cô chẳng suy nghĩ gì

rồi. Ánh mắt Lệ Trọng Mưu tối lại, không muốn tiếp tục đôi co với cô nữa,
“Tôi thực sự rất hiếu kì, tại sao bao nhiêu năm như thế mà cô không tới tìm
tôi, tại sao tự nhiên lại nghĩ thông suốt thế này…”

“Tôi thấy cả đời này anh cũng không nên biết nguyên do.”

“Ồ, thế sao?” Anh cười, nụ cười nhẹ đến mơ hồ, không thể diễn tả rõ

được. Ánh mắt nâu trầm của anh xoáy sâu vào đôi mắt cô, “Vậy thì lí do gì
mà cô để thằng bé đến tìm Mandy?”

Ngô Đồng giật mình, cô hiểu được ý tứ sâu xa trong câu nói của anh. Cô

muốn nhoẻn miệng cười mà sao khóe môi cứng ngắc.

Hóa ra anh nghĩ cô như thế? Cô có nên giải thích nữa không?

Mà kể cả giải thích, anh sẽ tin tưởng ư!?

“Hành vi lợi dụng con trai mình của cô, nói thật, tôi không thể đồng tình

nổi!”

Anh nói giọng trần thuật chắc như đinh đóng cột, không gì có thể phản

bác nổi. Anh gán cho cô tội danh quá đỗi dễ dàng, chẳng chừa ra một
đường thoát thân nào cả.

“Cô vất vả quá nhỉ, phải ở trước mặt tôi, trước mặt giới truyền thông

diễn vở kịch lâm ly đến thế.” Ngữ điệu anh bình thản như đang khen ngợi,
“Chuyện đến bây giờ đã khiến dư luận xôn xao, chắc cô vừa lòng lắm.”

Diễn trò?

Vừa lòng?

Đúng, cô đúng là nên vừa lòng. Anh vạch trần cô như thế, anh đánh giá

cô cao như thế, cô nên cảm tạ anh mới phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.