LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 536

“Mấy ngày sau khi cô Ngô về Nam Kinh, ông chủ đã sai người đem hết

hoa hồng đi rồi.”

Anh bỏ hết hoa hồng, có phải cũng chuẩn bị cắt đứt liên lạc với cô

không?

Ngô Đồng nghĩ nghĩ rồi nói: “Trồng lại đi, vẫn loại hoa ấy.”

Dì Trần không dám quyết, Ngô Đồng không chờ bà trả lời, cúi đầu uống

trà lài.

Bỏ chén xuống, bàn tay bị Lệ Trọng Mưu bắt lấy. Anh tóm lấy tay cô rất

nhanh, kéo cô đứng dậy khỏi bàn trà. Cổ tay Ngô Đồng bị tuột, chiếc chén
bị văng ra xa, vỡ tan tành.

Anh trở về lúc nào Ngô Đồng không biết, giờ phút này đứng trước mặt

cô chỉ thấy lửa giận ngút trời. Ngô Đồng yên lặng chờ anh phát tác.

Tay Lệ Trọng Mưu nắm chặt tay Ngô Đồng, một tay kia vung lên, ném

bộp tờ báo lên bàn: “Giải thích đi.”

Cô ngẩng đầu: “Em trở về là để thăm con.”

“Thăm con?” Anh cười lạnh, “Vừa về đến HongKong đã đi gặp tình

nhân, nếu không phải tôi ép xuống, chắc chắn đêm nay sẽ tràn lan trên
báo.”

Tâm trạng Ngô Đồng rất tốt, không muốn giằng co với anh. Lệ Trọng

Mưu nhịn xuống, xung quanh còn nhiều người giúp việc đang đứng ngây
ngốc, anh bực mình túm tay kéo cô rời đi.

Ngô Đồng suýt ngã, cô giật tay anh: “Chậm đã… đứa bé…”

Trong nháy mắt, cả người Lệ Trọng Mưu như bị xé rách, chân anh chôn

chặt trong đất, không tài nào nhấc lên nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.