LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 534

Anh thích màu trầm, tất cả đồ đạc đều phải là thợ thủ công có tiếng làm,

không thuận ý anh, anh sẽ không dùng, còn rất tự tin vào con mắt của mình.

Bình thường anh đều làm việc ở bên thư phòng chính, phòng ngủ lại có

cửa thông với một thư phòng nhỏ. Lần đầu tiên cô đi vào căn phòng này.

Trong đây trang trí không nhiều, không thể so mấy giá sách và mấy cuốn

tàng thư của thư phòng chính, nhưng lại khiến người ta thấy ấm áp, rất
không hợp tính cách của Lệ Trọng Mưu.

Ngô Đồng đứng trước giá sách tẩn ngẩn, liếc qua một ngăn sách, bỗng

nghe có người gọi: “Cô Ngô.”

Giật mình, tay cô va vào giá sách, khiến chúng lung lay.

“Rầm” Tiếng đồ vật rơi xuống.

Người giúp việc đứng ngoài cửa nói: “Dì Trần đã chuẩn bị trà bánh ở

vườn hoa, cô Ngô có muốn qua đó không ạ?”

Ngô Đồng căn bản không nghe thấy gì, tâm trạng nặng nề của cô lúc này

đang đặt hết lên đống đồ trên mặt đất.

Trên đó toàn là những đồ cô đã bỏ đi.

Chiếc hộp giấy cô làm, và quyển nhật kí của cô.

Cuốn nhật kí rơi dưới đất mở ra, một trang giấy hoàn toàn xa lạ với cô.

Ngô Đồng nhặt nó lên, ngón tay bắt đầu lật giở từng tờ xem lại.

***************************

Ngày 2 tháng 8, Trường Đảo, trời nắng

Đó là ảnh của cô, chụp động tác ngốc ngếch nhưng vô cùng sống động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.