LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 502

Bóng đêm hiểu được gật gật đầu, mọi người quen biết cũng được hơn

một năm, tính tình Tần Thiên mọi người cũng biết. Bình thường có bao
nhiêu lý trí, làm việc quả quyết, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan tới Yên
Vũ, đầu óc hắn liền choáng váng, hoàn toàn không giữ được bình tĩnh.

Thiển Thiển nhịn không được chen vào một câu, “Hắn chính là nghẹn

chết, cũng không nỡ chạm vào ngươi đi.” Dựa theo sự cưng chiều của Tần
Thiên dành cho Yên Vũ, loại tình huống này cũng rất có khả năng xảy ra.

Yên Vũ bỉu môi gật đầu thừa nhận. Rầu rĩ nói, “Cho nên a, ta cũng chỉ

có thể dựa vào chính mình chủ động thôi.”

Lưu Nguyệt vô cùng hiếu kì, nhịn không được hỏi, “Ngươi bình thường

chủ động như thế nào?” Nàng cũng muốn học, sau đó trở về thực tập với
người kia. Hiệp Hàm cùng Tần Thiên tính cách y chang nhau, khẳng định
cũng nghẹn không dám ăn a.

“Rất đơn giản a, mỗi lần tắm rửa xong, ta liền đi ngồi trên đùi hắn, cọ cọ

vào người hắn nói ‘Thiên, ta muốn’. Sau đó cứ như vậy thôi.” Yên Vũ nói
xong không khỏi cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn sáng sủa
liền nhuộm một màu đỏ ửng.

Bóng đêm nghe đến câu ‘Thiên, ta muốn’, nhịn không được liền đem

nước dưa hấu trong miệng phun ra.

Thiển Thiển lập tức gào to,“Ngươi đem nước dưa hấu phun đầy ra nhà

kìa!” Lưu Nguyệt nhanh chân chạy đi lấy khăn giấy lau nước dưa hấu đổ
trên bàn.

Bóng đêm bình thường trở lại, hướng Yên Vũ giơ ngón tay cái, “Lợi

hại! Khó trách Tần Thiên cứ như vậy bị ngươi tóm trong tay.” Lưu Nguyệt
lau bàn xong, cũng nhịn không được khen thêm một câu,“Yên Vũ ngươi
mới là chân nhân bất lộ tướng a.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.