LỤY TÌNH - Trang 201

Lê Duy Phương Thảo

Lụy Tình

Chương 25

Ôi thầy ... Giang đã tìm lại được ánh mắt dịu dàng và giọng nói ngọt ngào
của thầy.
Lúc xe dừng lại, Giang thấy cha vội vàng vòng qua mở cửa xe cho bà.
Nàng biết đó là hạnh phúc, là sự tự tin mà cha vừa tìm lại được. Nàng và
Tuấn Kiệt ngồi yên trong xe, để cha mặt tình "ga lăng".
- Ngôi nhà này tôi đã mua lại của Thiếu Phong. Từ nay mẹ con em hãy yên
lòng mà ở đây.
Giọng bà buồn lạnh lùng :
- Phải chăng ông đang muốn làm cho tôi phải sống trong ăn năn và hối hận
?
- Kẻ hối hận là tôi chứ không phải em, Tuyết Mai ạ Hãy để cho tôi có cơ
hội chuộc lại lỗi lầm của mình. Đó là lòng vị tha của em, tôi trông chờ sự
tha thứ của em.
Ông ấy nói thật. Bà biết như thế nhưng không vì vậy mà vui sướng hơn.
Ông thì thầm bên tai bà:
- Bọn trẻ đang chờ em trong nhà, có một buổi tiệc nho nhỏ, nếu em cho
phép thì tôi sẽ trở lại khi hai đứa chúng nó về.
Bà im lặng, ông biết rằng đừng nên trông mong phụ nữ họ gật đầu trong
những trường hợp như thế này. Là nam nhi phải biết kiên nhẫn và nhịn
nhục. Cả một chút lì lợm nếu cần.
Lúc xe về tới nhà, cha nghiêm nghị hỏi :
- Con không trách nếu bây giờ cha trở lại đó chứ, Trường Giang ?
- Cha cũng biết là con không trách mà, phải không ?
Ông Định mỉm cười:
- Vậy thì cha đi. Cậu Kiệt nếu không có bận gì thì ở lại chơi với con gái tôi.
Kiệt nói khi chỉ còn lại hai người:
- Em và bác trai hiểu nhau đến độ không cần phải nói hết bằng lời.
- Chuyện đó xảy ra sau ngày mẹ mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.