LỤY TÌNH - Trang 30

- Con bé này thật cứng đầu, đã bảo rồi mà vẫn không nghe.
Bà Mai đế thêm:
- Đứa con gái cưng của anh càng lúc càng quá quắt . Mới trưa nay nó dẫn
bạn bè về phá phách trong vườn, rồi còn mắng mẹ con tôi trước mặt lũ học
trò ranh ma ấy.
Ông Định nhìn ba gương mặt trước mắt mình, một người đàn bà chua ngoa
đã lần lần lộ diện đằng sau gương mặt xinh đẹp của Tuyết Mai. Hai đứa con
trai với vẻ mặt, tính tình khác hẳn với những gì ông mong đợi và đã có lúc
ông Định hối hận vì hành động trả thù của mình, nhưng đã muộn mất rồi.
Ông xẵng giọng:
- Các người cũng đừng có áp bức người ta quá đáng !
- Áp bức à ? - Tuyết Mai dài giọng - Không dám đâu ! Mẹ con nó áp bức
chúng tôi thì có.
- Hừ ! Em không gạt được tôi đâu. Trên đời này làm gì có người đủ bản
lĩnh để hiếp đáp được em. Đừng nói chỉ con Trường Giang, nó là một đứa
con gái có ăn học và được dạy dỗ đàng hoàng.
- Thì ra là vậy . Thì ra lúc nào anh cũng coi trọng gia đình mình hơn mẹ
con chúng tôi.
Ông định bực dọc gắt :
- Chả phải tôi đã đưa các người về đây rồi sao?
- Về đây để mỗi ngày bị con ranh ấy nó xỉ vả . Anh không thấy là thiệt thòi
cho mẹ con chúng tôi lắm sao ?
Ông Định đứng bật lên:
- Nếu có thiệt thòi thì người ấy không phải là em. Đừng có ở đó mà ca cẩm
mãi, tôi không tin đâu.
Người đàn ông đi thẳng về phòng riêng, bỏ dở bữa ăn đã có quá nhiều nặng
nề, bực bội.
Ông Định dũi mẩu thuốc vào gạt tàn khi nghe tiếng chân dừng lại trước cửa
phòng . Ông cất tiếng :
- Vào đi.
Trường Giang đẩy cửa bước vào, cô gái nhìn cha hỏi :
- Thưa cha gọi con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.