LỤY TÌNH - Trang 52

Lê Duy Phương Thảo

Lụy Tình

Chương 9

Nhỏ Tiểu My đón Giang ở cửa lớp, nó kéo Giang ra một góc thì thầm hỏi :
- Sao hả, thầy nói gì mới mày vậy ?
Trường Giang trợn mắt, tay véo vào hông làm nhỏ Tiểu My la oai oái:
- Ái... ái, đau ! Sao mi hung dữ quá vậy Trường Giang?
- Cho mi chết luôn. Ai bảo mi đi khai báo chuyện nhà của tao cho thầy
nghe chớ.
- Tao... thể theo lời yêu cầu của thầy chứ bộ.
- Yêu cần nè, cho mày chết luôn !
Tiểu My vừa né bạn, vừa cười khúc khích Trường Giang tức mình hỏi:
- Mày cười cái gì vậy, tiểu yêu ?
Tiểu My xua tay:
- Không... không... tao không có cười mày, là tao cười thầy đó.
Trường Giang đỏ mặt gắt:
- Mày lại nghĩ bậy nghĩ bạ gì nữa đây ?
- Thôi, không nói nữa, kéo mày lại cho tao nói bậy . Bao giờ thầy "thố lộ"
nói mày sẽ biết.
- Trời ơi, cái con tiểu yêu này! Tại sao mà mày lại nghĩ bậy nghĩ bạ như
vậy chứ ? Thầy mà nghe được tao có nước bỏ trường mà đi luôn.
- Như vậy có nghĩa là bây giờ mày vẫn tiếp tục đi học, có phải không ? - Ừ,
đi học để mà nghe mày ba hoa chích chòe, đồ lẽo lự.
Tiểu My không hề giận, cô ta cành ranh ma hơn:
- À há ! Kể ra thầy Kiệt cũng biết cách dỗ ngọt dữ hén.
Nói xong, Tiểu My co giò phóng vụt đi . Nó mà chậm chân một chút là chết
với Trường Giang rồi còn gì.
Trường Giang suy nghĩ ghê lắm về những lời thầy nói, và cô bé nhớ lại ánh
mắt thầy nhìn cô lúc ấy, thứ ánh mắt vừa dịu dàng vừa cháy bỏng làm cô
ngượng chín cả người . Mãi cho đến sau này, Trường Giang mới hiểu đó là
thứ ánh mắt của tình yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.