LUYỆN KIẾM - Trang 173

"Tôn công tử có tình tặng kiếm, đây là đền bù bình thường giữa bằng

hữu, cũng không phải là tử đấu, cũng không cần phải đưa ngay tại đây,
chậm chễ mười ngày nửa tháng không sao." Yến Tử cười đùa, chậm rãi nói.

Sắc mặt Tôn Dương u ám, không nói gì, im lặng hướng Tư Đồ Nhiên thi

lễ, rồi sau đó nhìn thật sâu Thiết Kiên, mang theo đám người dắt díu Cừu
Phách Thiên, rời khỏi Công Tạo Tư.

Mới đi vài bước, bỗng nhiên gã ngừng lại, quay người đi đến trước mặt

đám người Yến gia, dùng thanh âm chỉ bọn họ mới có thể nghe được, nói:
"Đừng tưởng thắng một lần khiêu chiến luyện kiếm, có thể dựa thế trở
mình, hãy đợi đấy!"

Dứt lời, hắn lộ ra hàm răng trắng hếu, nhếch miệng cười cười, quay

người rời đi.

Yến Tử nghe vậy, sắc mặt nhất thời rét lạnh như sương, toàn thân khẽ

rung rung, Thiết Kiên đứng ở một bên cũng cảm thấy từng trận Pháp lực
hơi yếu đang dao động. Lúc hắn muốn tiến lên đi nhắc nhở, hai nắm tay
đang nắm chặt của Yến Tử đột nhiên buông lỏng, dao động trên người cũng
lắng xuống, thần sắc trên mặt cũng từ từ khôi phục như thường.

Trước những biến cố của gia tộc, Yến Tử đã sớm suy đoán có liên quan

với Tôn gia, chỉ khổ nỗi không có bằng chứng, cũng không đủ thực lực
tranh đấu, hôm nay Tôn Dương nhiều lần mở miệng kích động, nàng cũng
chỉ có thể mạnh mẽ nhẫn nhục.

Bất quá, vì buổi luyện kiếm khiêu chiến hôm nay đã chiến thắng thật vẻ

vang, như thế sau này cũng sẽ không phải chịu cục diện bị động như xưa.
Nghĩ đến đây, Yến Tử không kìm được nhìn về phía công thần lớn nhất
hôm nay, Trần Quang và Thiết Kiên.

Lúc ánh mắt dừng lại ở trên người của Thiết Kiên, trong lòng nàng

không khỏi khẽ rung động, ánh mắt càng trở nên sáng thêm vài phần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.