LUYỆN KIẾM - Trang 175

Nán lại một lát, Yến Tử lấy lý do Trần Quang bị thương nặng chưa lành,

mang theo mọi người cáo từ rời đi.

Dân chúng của Việt Quốc thượng võ, lại "Mạnh về chiến đấu nơi công

cộng, ngại tư đấu", vì vậy bên trong thủ đô Việt Kinh, trị an luôn vô cùng
tốt, cho nên ban đêm cũng không cấm đi lại.

Sau khi hai cỗ xe ngựa của Yến gia chạy nhanh ra khỏi Công Tạo Tư,

trên đường phố vẫn có không ít người và xe ngựa qua lại trên đường.

Trên đường trở về, Thiết Kiên không ngồi chung với Tiểu Toán Bàn,

Diêu Bân một xe, mà được Yến Tử mời ngồi cùng xe với nàng và Trần
Quang.

Thiết Kiên vừa mới đi vào trong xe, Yến Tử liền hướng hắn thi lễ thật

sâu, cung kính nói ra: "Hôm nay bị vây bốn phía, may nhờ Thiết công tử
giải cứu!"

"Yến Tử tiểu thư không cần làm vậy, ngày đó nếu không phải nàng lấy

Triêu Lộ đan cứu giúp, ta đã sớm mất mạng ở đại mạc, nào có cơ hội báo
ân." Thiết Kiên hơi nghiêng người, tránh cái lễ này, cười nói.

"Ta ngày đó cứu người một mạng, người lại đã cứu toàn bộ Yến thị ta."

Yến Tử ánh mắt sáng rực nhìn hắn nói.

"Chúng ta đừng nên khách sáo đến khách sáo đi như vậy. . . Đúng rồi,

Trần đại sư, thương thế của người không sao chứ?" Thiết Kiên nhìn về phía
Trần Quang đang ngồi dựa vào tường xe, hỏi.

"Không có gì đáng ngại, còn chịu đựng được. Chỉ e phải nghỉ ngơi một

đoạn thời gian." Trần Quang ho nhẹ một tiếng, nói.

Dứt lời, bỗng lão cũng sửa sang lại quần áo, thi lễ với Thiết Kiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.