uất ức thay Văn Nghiêu! Tính tình thằng bé hơi chút ương bướng, sau này
con đừng đối nghịch vớianhcon nữa.”
Quý Văn Văn cảm thấy mẹ mìnhnóicó lý, có lẽanhhai cố ý ương
bướng, nên cũng im lặng gật đầu.
Sau chuyện lần trước, Tả Phàm Nghĩa vẫn cảm thấy xấu hổ khi đối
mặt Quý Văn Nghiêu, có việc cũng chỉ liên hệ Triệu chủ nhiệm tài vụ, tận
lực tránh Quý Văn Nghiêu, nhưng khianhta đến công ty lại xảy ra vấn đề.
“Tả tiên sinh, tạm thờikhôngthể chuyển tiền cho ngài.” Triệu chủ
nhiệm khách khí.
“Vì sao?” Tả Phàm Nghĩa lập tức hỏi.
“Tôikhôngrõ. ”
“Vậy khi nào có thể chuyển?” Tả Phàm Nghĩa truy vấn.
Triệu chủ nhiệm khó xử: “Tôi thựckhôngrõ, nếukhôngngài cứ liên hệ
Quý tổng hỏi thăm.”
Vốn dĩ từ hôm đó, Tả Phàm Nghĩađãlo lắng công việc hợp tác với Quý
Văn Nghiêu bị trở ngại, nhưngmộtthời gian dài trôi quakhôngthấy xảy ra
chuyện gì nên cũng an tâm.khôngngờ hôm nay lại vô duyên vô cớ nổi
giông bão?
Nghĩ nửa ngày cũngkhôngra, đành vào thang máy lên lầu tìm Quý Văn
Nghiêu.
Sau khi được thư kí thông báo, Tả Phàm Nghĩađivào văn phòng.
Tả Phàm Nghĩa nghĩ Quý Văn Nghiêu bằng lòng gặpthìchắc vấn
đềkhônglớn.