Bất đắc dĩ trong lòng thở dài, Lâm An Nhàn không có biện pháp cự
tuyệt, đành phải nói:“Vậy đi, để chị nói với mẹ chồng một tiếng.”
Cô bên này vừa đáp ứng, bên kia Lâm Húc liền cúp điện thoại.
Lâm An Nhàn thực ra rất thương người em trai này , bởi vì trong nhà
điều kiện không tốt, Lâm Húc ở bên ngoài muốn kết hôn, tuy nói là làm
công cho người khác, có thể nhờ làm thêm bên ngoài mà kiếm được chút
thu nhập thêm vào, về phần bạn gái, vẫn là nhanh kết hôn, dù sao hai người
đều ở chung hơn ba năm.
Bất quá, nếu thực kết hôn , mình phải đi bao nhiêu tiền mới thích hợp
đây, nghĩ nhiều chuyện Lâm An Nhàn mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
Buổi chiều lúc không có tiết dạy, Dương Quân ngồi trong văn phòng
cầm di động đang do dự nên hay không gọi cho Quý Văn Nghêu, muốn gọi
nhưng lại sợ Quý Văn Nghêu đang làm việc, không gọi thì hai người đã ba
bốn ngày không liên lạc , sợ Quý Văn Nghêu cảm thấy mình quá mức lạnh
lùng, giống như không coi trọng này đoạn cảm tình này.
Hơn nữa mình cũng thật có chút nhớ nhung hắn , cho dù là nghe tiếng
nói của hắn một chút cũng tốt.
Nói thật người theo đuổi cô không thiếu, bất quá loại người giống Quý
Văn Nghêu có phong độ, lại chịu cho cô tiêu tiền, còn không có ý nghĩ
không đứng đắn thật sự là quá ít , hắn lo lắng mọi việc luôn thực chu đáo,
cho tới bây giờ không làm cho mình phải bận tâm gì nhiều.
Nghĩ rồi tự giác nở nụ cười, một lát sau vẫn là không nhịn được gọi
điện thoại cho Quý Văn Nghêu.
Chờ trong chốc hắn mới tiếp, Dương Quân lập tức hỏi:“Em có quấy
rầy anh làm việc không?”