MA ĐAO CA - Trang 138

Tiểu Lục Tử không ngăn cản, lẳng lặng theo sau nàng.

Bạch Ngọc Quyên thấy vậy quát to :

- Ngươi... còn định chưa đi khỏi đây, muốn chết hả?

Tiểu Lục Tử cười nhăn nhúm :

- Y là bạn thân của tại hạ, giờ y đã chết, tại sao không thể không nhìn

xem y được an táng?

Bạch Ngọc Quyên nghe vậy, thấy chàng ngu ngốc dơ bẩn này cũng có

nghĩa khí. Nàng lúc này lòng đang ray rứt đối với Hồ Thiết Sanh, cũng
chẳng tiện ngăn cấm y, bèn bồng Hồ Thiết Sanh đi ra phía sau lầu trúc.

Đến trước một thạch động, Bạch Ngọc Quyên ngoảnh lại nói :

- Ngươi không được vào đây!

- Vị huynh đệ này của tại hạ đã chết rồi, tại hạ không nhìn xem sao được?

- Vậy ngươi hãy ở ngoài chờ chốc lát.

Bạch Ngọc Quyên bồng Hồ Thiết Sanh đi vào thạch động, nhẹ nhàng đặt

chàng xuống đất, sau đó quỳ bên chàng, não nề nói :

- Sanh ca có biết tiểu muội yêu Sanh ca đến mức nào không? Thật ra tiểu

muội đâu muốn giết Sanh ca, nhưng gia gia tiểu muội đã chết, tiểu muội
làm sao sống tiếp được nữa?

Nàng nói đến đó, nước mắt chảy dài, nhẹ vuốt mắt Hồ Thiết Sanh nói tiếp

:

- Sanh ca hãy nhắm mắt đi, lát nữa tiểu muội sẽ đi với Sanh ca, khi đến

âm gian, tiểu muội sẽ không bao giờ rời xa Sanh ca nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.