MA ĐAO CA - Trang 184

khỏi phòng, Hồ Thiết Sanh lửa dục dần lui đi, thần trí đã tỉnh táo, nghĩ lại
chuyện vừa qua lòng tột cùng hối hận. Chàng vốn là một thiếu niên trong
trắng chính trực, giờ đây đã phụ bạc Quyên muội, cảm thấy không còn mặt
mũi nào sống trên đời nữa, giơ tay vỗ xuống Thiên Linh.

Bỗng có người ngoài cửa sổ trầm giọng nói :

- Sư thù chưa báo mà lại tự tuyệt, bỏ mặc đại thù sư môn và sự hưng

vong của võ lâm, ngươi còn xứng đáng là một trang nam nhi không?

Hồ Thiết Sanh giật mình sửng sốt thầm nhủ :

“Phải rồi, mình chết đi không sao nhưng huyết thù của sư môn chẳng

phải sẽ vĩnh viễn chìm dưới đáy biển hay sao?”

Chàng lập tức trầm giọng nói :

- Ngoài kia là vị tiền bối nào vậy?

Ngoài cửa sổ im lặng, đối phương đã bỏ đi rồi. Hồ Thiết Sanh vội mặc y

phục vào đi ra khỏi phòng, quả nhiên người vừa nói đã bỏ đi rồi, chàng
thầm nhủ :

- Tiếng nói người này rất xa lạ, chắc chắn không phải đại sư bá Động

Đình Thần Quân Tề Cảnh Trì, nhưng hẳn người này có quan hệ sâu xa với
sư môn.

Chàng đẩy mở cửa phòng Bạch Ngọc Quyên, thấy nàng đầu tóc rối bời,

mặt đầy vẻ hổ thẹn ngồi bên mép giường lặng lẽ khóc.

Hồ Thiết Sanh lòng hết sức hổ thẹn, thầm nhủ :

“Chả lẽ Quyên muội đã phát hiện chuyện giữa mình với Bạch Diêu Hồng

rồi sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.