MA ĐAO CA - Trang 454

vẻ sửng sốt trầm giọng nói :

- Cổ Thương, chả lẽ việc này còn liên quan đến bọn hậu bối hay sao?

Vân Trung Phiêu cười nham hiểm :

- Vì có thêm bảo chứng, nên đành khuất tất hai đứa trẻ này thôi. Hai vị

yên tâm, tại hạ cam đoan trong vòng một năm, họ không có nguy hiểm đến
tính mạng đâu.

Hồ Thiết Sanh và Bạch Ngọc Quyên tức giận thầm nhủ :

“Bọn ta bị giam đã bốn năm ngày, cơm nước không hề có, lại còn nói là

trong một năm không có nguy hiểm đến tính mạng, rõ là láo toét”.

Đoạn liền lớn tiếng nói :

- Sư tổ! Gia gia! Lời nói lão ta...

Cạch một tiếng, lỗ vuông đã đóng lại, chẳng những không có chút dấu

vết, mà cả tiếng nói bên ngoài cũng không còn nghe được mảy may.

Hai người buông tiếng thở dài, Bạch Ngọc Quyên nói :

- Vậy thật ra là sao thế này?

- Đây chẳng qua là dùng chúng ta làm con tin, uy hiếp gia sư tổ và lệnh tổ

giữa lời cam kết một năm, nhưng chẳng rõ sau một năm thì sẽ thế nào? Chả
lẽ họ lại buông tha cho hai vị ấy?

- Khi nãy Cổ Thương có nói là trong ngôi nhà bên kia có một người bình

yên vô sự, người đó là ai thế nhỉ?

- Chả lẽ chính là vị văn sĩ tiền bối? Vì mấy hôm trước vị ấy đã từ trong

ngôi nhà đá đi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.