MA ĐAO CA - Trang 477

“Bạch Diêu Hồng nếu không phải vì cứu mình thì đâu có ra nông nỗi

này!”

Trong khi ấy, Bạch Diêu Hồng lại nghĩ :

“Chẳng ngờ mình muốn cứu Sanh ca, lại khiến cho Sanh ca chết sớm,

thật không thể nào lường được”.

Tiểu Lục Tử len lén lấy ra ba quân cờ cầm tay, lòng vô cùng hồi hộp bởi

thành bại là ở ba quân cờ này, nhưng lại chẳng thể ra tay khi Bạch Diêu
Hồng đã bị cưỡng hiếp.

Chỉ chốc lát Bạch Phàm đã cởi hết y phục, Tiểu Lục Tử lòng dạ quang

minh chính đại, tuy đối với hạng dâm tặc vô luân cũng không muốn ám
toán mà không lên tiếng trước, bèn quát to :

- Xem đây!

Ba quân cờ chia làm ba đường thượng trung hạ bay đến như tia chớp.

Bạch Phàm giật mình kinh hãi, nhưng y phản ứng cực nhanh, hai tay chỏi

mạnh trên đất, người tung lên cao hơn ba trượng, ba quân cờ đều rơi vào
khoảng không.

Tiểu Lục Tử cả kinh, lại vung tay ném ra ba quân cờ, bay vút trên không.

Bạch Phàm người đang trên không lượn nhanh một vòng, lại vừa vặn

tránh khỏi.

Tiểu Lục Tử không khỏi lòng thầm bội phục khinh công đối phương, lúc

này Bạch Phàm người đang hạ xuống. Tiểu Lục Tử đâu thể để y thoát khỏi
tay nữa, năm quân cờ lại rời tay bay vút ra.

Bạch Phàm thân thủ dù cao đến mấy, đang khi hết đà rơi xuống cũng khó

thể tránh khỏi năm quân cờ, chỉ nghe bịch bịch hai tiếng, hai quân cờ đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.