MA ĐAO CA - Trang 60

- Gia gia, Quyên nhi không chịu đâu, lão nhân gia lại trêu cợt người ta

rồi!

Lão nhân lại cười to một hồi, gương mặt tím lộ vẻ hiền từ nói :

- Y có đối lại ngươi một bài không?

Bạch Ngọc Quyên đỏ mặt :

- Có! Đó là bài Nhất Triển Mai của Lý Thanh Chiêu.

Lão nhân ngửa mặt cười vang :

- Hay, hay lắm! Hôm nay gia gia mới biết ngươi đã trưởng thành, đã có

thể dùng thơ truyền đạt tình cảm. Từ nay gia gia không thể đối xử với ngươi
như một đứa trẻ nữa, gia gia vui mừng biết bao.

Hồ Thiết Sanh đã lấy lại bình tĩnh, chằm chặp nhìn vào kẻ thù của sư

môn, lòng vô vàn cảm khái. Chàng hận trời cao đã an bài qúa tàn nhẫn, đã
cho mình phát giác tung tích kẻ thù, lại xui khiến Bạch Ngọc Quyên ban ơn
cho chàng. Giờ đây ân thù lẫn lộn, khiến con tim non trẻ của chàng như thể
dao cắt bởi chàng là người ân oán phân minh, có ơn phải đền, có thù phải
báo. Nhưng giờ đây phát giác Bạch Ngọc Quyên là tôn nữ của kẻ thù, chàng
biết phải đền ơn thế nào, báo thù thế nào?

Lão nhân cười to một hồi, vui sướng đến rơi nước mắt, cúi đầu nhìn Bạch

Ngọc Quyên, bỗng lại buông tiếng thở dài.

Bạch Ngọc Quyên ngạc nhiên hỏi :

- Gia gia sao vậy? Sao bỗng dưng lại thở dài thế này?

Lão nhân sầm mặt, trầm giọng hỏi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.