MA ĐAO CA - Trang 697

Hồ Thiết Sanh lần này không khách sáo nữa, vận hết mười hai thành

công lực bổ xuống, chỉ nghe chát một tiếng, Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu
Hồng kinh hãi thoái lui, ngỡ là lão nhân đã bị chém đứt lìa.

Nào ngờ định thần nhìn kỹ, đống lông trắng vẫn bất động, một sợi lông

cũng không đứt lìa.

Hồ Thiết Sanh cúi xuống nhìn, bất giác sững sờ, thì ra lưỡi đao đã cuốn

lên, thầm nhủ :

“Chả lẽ lão nhân này là yêu ma qủy quái hay sao?”

Lão nhân thẳng lưng lên nói :

- Đồ Ngưu đao qủa là quá kém. Tiểu tử, đưa đao đây, lão làm lại nguyên

vẹn cho.

Hồ Thiết Sanh tâm phục khẩu phục, liền vâng lời trao cho lão nhân.

Lão nhân đưa đao lên môi, thè lưỡi ra liếm một cái. Ô hay! Lưỡi đao uốn

cong liền tức trở lại như trước.

Hồ Thiết Sanh và Bạch Diêu Hồng không còn dám xem thường lão nhân

này nữa, Hồ Thiết Sanh đón lấy Ma đao nói :

- Lão tiền bối qả nhiên thần công cái thế, thiên hạ vô song.

Lão nhân cười hề hề nói :

- Thế nào? Giờ ngươi đã chịu học võ công của lão phu rồi chứ?

Hồ Thiết Sanh vẫn kiên quyết :

- Vãn bối tuy hết sức kính phục thần công của lão tiền bối, nhưng vãn bối

đã nói là không học võ công của lão tiền bối, vĩnh viễn không thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.