MA ĐAO CA - Trang 714

- Lão phu này tuy là hay đùa cợt với thị, nhưng lúc này làm sao có thể nói

bừa? Việc ấy lão phu biết rất rõ, nếu thị không màng đến thì thật phụ mối
thâm tình Lạc Kỳ đã giành cho thị.

Vi Ngọc Cầm lặng thinh hồi lâu mới nói :

- Nếu vậy thì... tại sao khi xưa lại cứ lẩn tránh lão thân và đi theo Dư

Mộng Chân?

Phong Lôi Tẩu đảo tròn mắt :

- Thị thật quá ấu trĩ, chẳng hiểu gì về chuyện nam nữ, nên biết là tình

cảm giữa nam nữ hết hết sức tế nhị, càng yêu nhau càng giả vờ tỏ ra lạnh
nhạt. Khi xưa thị tâm cao khí ngạo, mà Lạc Kỳ cũng kêu căng tự đại, dĩ
nhiên không gần gũi nhau được rồi. Thị thử nghĩ xem lời nói của lão phu
hữu lý hay không?

Vi Ngọc Cầm không khỏi động lòng, nhận thấy cũng có lý, bất kể là thật

hay giả cũng chẳng thể trơ mắt ra nhìn Hồ Thiết Sanh tự hủy một tay. Vạn
nhất lời nói của Phong Lôi Tẩu là sự thật, bà ta qủa là rất có lỗi với Lạc Kỳ.

Vi Ngọc Cầm chầm chậm quay người lại, hướng về Bạch Phàm nói :

- Bạch Phàm, hãy buông tha cho y thị.

Bạch Phàm tuy sắp trở thành môn hạ của Thiết Ông Xung, nhưng hiện

vẫn chưa là sự thật, không dám trái lời, nhưng lại không cam tâm, ấp úng
nói :

- Lời nói của sư tỷ, dĩ nhiên tiểu đệ phải tuân theo, nhưng tiểu đệ tin chắc

lời nói của Lý Phụng Các hoàn toàn bịa đặt.

Vi Ngọc Cầm trầm giọng :

- Sao ngươi biết là bịa đặt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.