MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 118

Nhưng xưa nay Lam Trạm là một trong song bích Cô Tô Lam thị vẫn lấy
làm kiêu ngạo, mỗi tiếng nói một cử động, cũng đều được chư gia trưởng
bối coi là kiểu mẫu cho con cháu ưu tú tiên môn học hỏi. Rốt cuộc thì đã
phạm vào cái sai nào mà không thể tha thứ, chịu phạt nặng như thế?

Những vết thương kia vừa nhìn đã biết toàn đánh chỗ hiểm, mà một khi

đã có vết giới tiên trên người, đời này đừng mong nó biến mất, vì để kẻ bị
phạt vĩnh viễn ghi nhớ, vĩnh viễn không tái phạm.

Theo ánh mắt của hắn, Lam Vong Cơ khẽ rủ mi, tiện tay kéo cổ áo che

khuất xương quai xanh, vết sẹo biến mất, y lại là Lam Vong Cơ lạnh như
băng kia.

Lúc này, một hồi chuông trầm trầm từ trên trời truyền đến.

Lam gia có gia quy nghiêm khắc, làm việc và nghỉ ngơi đều nghiêm cẩn,

giờ hợi nghỉ, giờ mão dậy, tiếng chuông này chính là hiệu lệnh. Lam Vong
Cơ ngưng thần, nghe hết tiếng chuông, nói với Ngụy Vô Tiện: "Ngươi ngủ
trong này."

Không cho Ngụy Vô Tiện cơ hội trả lời, y cứ thế chuyển vào phòng riêng

trong tĩnh thất, để lại Ngụy Vô Tiện nghiêng ngả một mình trên chiếc
giường nhỏ, trong lòng mê mang.

Cũng không phải là chưa từng hoài nghi Lam Trạm đoán ra hắn là ai.

Nhưng hoài nghi này về tình về lý đều không thông.

Vì Hiến xá cấm thuật là cấm thuật, tất nhiên rất ít kẻ biết. Mà lưu truyền

tới nay phần nhiều đều là tàn quyển, không cách nào phát huy tác dụng, cứ
thế mãi, kẻ tin càng thêm ít. Cái tên Mạc Huyền Vũ kia đơn thuần chỉ là
đánh bậy đánh bạ rồi thêm cái số chó ngáp phải ruồi nên mới dùng một tàn
trận có chú văn và nghi thức không hoàn chỉnh triệu hồi Ngụy Vô Tiện
được. Tiên môn vọng tộc có gia huấn kiểu "chính trực" như Cô Tô Lam thị
này hay kiềm chế bản thân, hơn nữa còn khinh thường việc tìm hiểu cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.