MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 119

bàng môn tà đạo như này. Lam Trạm cũng không thể dựa vào việc hắn thổi
cái cây sáo nát kia mà nhận ra hắn được.

Hắn tự hỏi khi còn sống cũng không có giao tình khắc cốt ghi tâm nào

với Lam Trạm. Tuy từng cùng học, cùng trải qua nguy hiểm, cùng kề vai
chiến đấu, nhưng trước giờ luôn như hoa rơi nước chảy, đến vội vã đi cũng
vội vã. Mà bởi vì tính tình trời sinh, quan hệ của bọn họ tuyệt không thể nói
là tốt. Lam Trạm là con cháu Cô Tô Lam thị, vậy thì y nhất định vừa "nhã"
vừa "chính", không liên quan gì tới cái tính xiên vẹo của Ngụy Vô Tiện.
Đại đa số thời điểm, Lam Trạm rất phản cảm cái tính tuỳ tiện của hắn, đánh
giá hắn y hệt người ngoài: tà khí tàn phá, chính khí không đủ. Sau khi phản
lại Giang thị, kết mối thù không thể nói là nhỏ. Nếu như Lam Trạm cho
rằng hắn là Ngụy Vô Tiện, bọn họ nên đánh đến tối trời tối đất từ sớm mới
đúng.

*Nhã: thanh cao, mẫu mực, không thô tục. Chính: chính trực, ngay

thẳng.

Hiện trạng hiện trạng lại làm người ta dở khóc dở cười: hắn ngày trước

tùy tiện làm gì cũng khiến Lam Trạm không nhịn nổi, giờ giở hết trò ra tác
yêu tác quái mà Lam Trạm lại còn nhịn được. Có nên nói là tiến bộ nhảy
vọt, thiệt đáng mừng không?!

Giương mắt nhìn hồi lâu, Ngụy Vô Tiện trở mình xuống giường nhỏ,

động tác cực nhẹ mò đến phòng riêng.

Lam Vong Cơ nằm nghiêng trên giường, dường như đã ngủ say. Ngụy

Vô Tiện im hơi lặng tiếng đến gần.

Hắn vẫn chưa hết hi vọng, chuẩn bị mò mẫm, coi có thể lấy ngọc lệnh

thông hành ngàn kêu vạn gọi gọi không ra* hay không. Nào biết, mới vừa
đưa tay, Lam Vong Cơ mi dài khẽ run, mở mắt ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.