MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1446

oan, chúng ta nói lý xem nào, rõ ràng mọi người đều ở trần, tại sao chỉ có ta
bị mắng, cũng chỉ có ta bị đánh?"

Giang Trừng đáp: "Nhất định là vì ngươi ở trần trông ngứa mắt nhất."

Ngụy Vô Tiện liếc hắn một cái, đột nhiên tung người nhảy xuống nước.

Những người còn lại hình như cũng hưởng ứng lời hiệu triệu, đua nhau
nhảy xuống nước, nháy mắt sau trên thuyền chỉ còn một mình Giang
Trừng.

Giang Trừng phát hiện tình thế có gì đó sai sai, hỏi: "Ngươi giở trò quỷ

gì thế?!"

Ngụy Vô Tiện bơi đến mạn thuyền, đột nhiên đánh ra một chưởng. Con

thuyền lật úp, nửa chìm nửa nổi trong nước, ngửa bụng lên trời. Ngụy Vô
Tiện cười ha hả, nhảy lên đáy thuyền ngồi khoanh chân, quay sang khoảnh
nước Giang Trừng ngã xuống mà gọi: "Mắt ngươi còn ngứa không hả
Giang Trừng? Trả lời cái coi, này, này!"

Hô hai tiếng, không ai trả lời, chỉ có một chuỗi bong bóng ùng ục ùng ục

nổi lên. Ngụy Vô Tiện lau mặt, thắc mắc: "Sao hắn mãi không chịu nổi
lên?"

Lục sư đệ cũng bơi tới, giật mình: "Chắc không chết đuối đâu nhỉ!"

Ngụy Vô Tiện bảo: "Làm gì có chuyện đó!" Đang định lặn xuống kéo

Giang Trừng lên, chợt nghe sau lưng có tiếng quát lớn, hắn kêu ré lên, bị
người ta đẩy lưng cho rớt xuống nước, thuyền lại lật ngược, nước ướt đầm
đìa. Thì ra sau khi bị hắn hất xuống nước, Giang Trừng đã lặn xuống đáy
hồ bơi một vòng, vòng ra sau lưng Ngụy Vô Tiện.

Hai người ai cũng đánh lén được một lần, bắt đầu cảnh giác bơi vòng

quanh con thuyền, những khác quẫy nước tung tóe, tản ra khắp hồ hóng
chuyện. Ngụy Vô Tiện kêu gào cách một con thuyền: "Ngươi cầm hung khí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.