MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 1483

Lam Vong Cơ nhận con rùa sứ lớn từ tay hắn, Ngụy Vô Tiện lấy cái vòng

từ trên cổ mình xuống, chụp lên đầu y: "Ngươi đừng có giả vờ nghe không
hiểu ta đang nói gì. Ta biết là ngươi cố ý đó."

Lam Vong Cơ nâng con rùa sứ lớn bằng một tay, nói: "Sau khi quay về,

biết bày cái này ở đâu đây?"

Ngụy Vô Tiện nghe câu hỏi này, thiếu điều ngã luôn.

Con rùa này vừa lớn vừa nặng, kỹ thuật chế tác quả thật không ra sao, cái

đầu dài thườn thượt rặt một vẻ đần độn, cũng miễn cưỡng chạm vào rìa
khái niệm ngây thơ khả ái. Nhưng Ngụy Vô Tiện nhìn kỹ lại phát hiện thợ
thủ công hết sức hời hợt, đôi mắt hạt đậu hình như còn chấm thành mắt gà
chọi. Nói tóm lại, nhìn xuôi nhìn ngược kiểu gì cũng không ăn nhập với
Vân Thâm Bất Tri Xứ. Nên bày ở đâu, quả là một vấn đề.

Ngụy Vô Tiện ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tĩnh thất?"

Vừa dứt lời, lập tức lắc đầu lia lịa, tự phủ quyết: "Trong tĩnh thất chỉ

thích hợp đánh đàn thắp hương, chốn thanh tâm đàn khói vấn vít như thế lại
để một con vương bát (*) bự chảng, thật quá khó coi."

(*Vương bát có nghĩa là rùa, cũng có mang nghĩa chửi bậy.)

Lam Vong Cơ nghe hắn nói tĩnh thất là "chốn thanh tâm chỉ thích hợp

đánh đàn thắp hương", bèn liếc nhìn hắn, hình như muốn nói lại thôi.

Ngụy Vô Tiện lại nói: "Nhưng nếu không đặt trong tĩnh thất mà để ở nơi

khác trong Vân Thâm Bất Tri Xứ, nhất định sẽ bị người ta ném đi ngay lập
tức."

Lam Vong Cơ im lặng gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.