MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 256

Lam Vong Cơ "ừ" không phản đối, nhưng mặt lại viết đầy "chẳng qua là

do ngươi muốn uống rượu thôi".

Ngụy Vô Tiện cứ thế nắm tua rua kiếm của y mà lôi, hai mắt toả sáng

bước vào con đường bán rượu. Lập tức có năm, sáu tên hoả kế của các
quán rượu khác nhau vây lại đây, người sau niềm nở hơn người trước:
"Nếm thử đi? Rượu Hà gia có tiếng vùng này đó!"

"Công tử nếm thử cái này đi, nếm thử không tốn tiền, uống thích thì lần

sau lại ghé tới quan tâm chuyện làm ăn của quán nha."

"Rượu này nghe mùi không gắt, nhưng uống xuống bụng lại đủ hừng

hực!"

"Uống xong rồi mà ngươi còn đứng được ta theo họ ngươi luôn!!!"

Ngụy Vô Tiện nghe xong tiện miệng nói: "Được!" Cầm lấy chén rượu

của tên hoả kế vóc dáng thấp bé mà họng to kia, ngửa đầu uống một ngụm
cạn veo, cười tủm tỉm giơ cái chén trống trơn ra cho gã xem: "Theo họ ta?"

Hoả kế ngẩng đầu lên: "Ý ta nói là uống một vò kia!"

Ngụy Vô Tiện: "Vậy thì cho ta - ba vò."

Hoả kế kia vui mừng quá đỗi, lao ngay về quán. Ngụy Vô Tiện nói với

Lam Vong Cơ: "Kinh doanh mà, làm ăn trước, chuyện khác nói sau. Làm
nghề buôn bán, miệng dẻo là được."

Lam Vong Cơ bỏ tiền ra trả.

Hai người bước vào quán, trong quán bố trí bàn gỗ ghế gỗ để khách nghỉ

ngơi tán gẫu. Đám hoả kế khác ở trong thấy quần áo mặt mày Lam Vong
Cơ đầy khí phách liền kinh hãi như gặp được người trời, không dám thất lễ,
ra sức lau bàn ghế hồi lâu mới dám mời ngồi. Bên chân Ngụy Vô Tiện đặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.