MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 280

Lực đạo của cú đấm này, xuyên qua lớp lớp bùn đất, thông thẳng đến nơi

sâu thẳm trong đất, chọc thủng nắp hòm dày cộp, kích thích người chết bị
nhốt trong đó gần như điên cuồng. Khặc khặc kêu vang, bốn cánh tay đẫm
máu vụt lên khỏi mặt đất, đột nhiên nắm lấy hai chân kẻ đào mộ nọ!

Kẻ đào mộ không để bụng, linh lực rót vào bàn chân, chấn bay bốn cánh

tay xác. Ngụy Vô Tiện rút sáo trúc ra, giai điệu chói tai thê lương như xé
rách màn đêm buông xuống, hai cái đầu từ trong mộ chui lên, toàn bộ cơ
thể cũng theo đó rời đất, xuôi theo chân kẻ đào mộ mà bò lên trên, quấn
quanh người gã như rắn, há miệng cắn vào cổ, vào tay gã.

Kẻ đào mộ khinh thường hừ một tiếng, dường như đang nói "tài mọn",

linh lực đi khắp toàn thân, song lần này, sau khi gã chấn bay, mới giật mình
nhận ra bị mắc lừa.

Gã cũng chấn bay luôn cái xác đang cõng trên lưng!

Ngụy Vô Tiện đập bia cười lớn. Lam Vong Cơ thì lại một tay tiếp nhận

cái xác mềm oặt kia, một tay kia chỉa thẳng Tị Trần đâm tới. Tên đào mộ
nọ thấy thứ đồ gã mới vừa đào ra khỏi mộ đã bị người đoạt mất, đơn đả độc
đấu không lại Lam Vong Cơ, đã vậy lại còn một người khác đang giở trò
xấu, không dám ở lâu, ném truyền tống phù xuống dưới chân, sau khi nổ
vang một tiếng, lửa xanh cuồn cuộn ngút trời, thân hình của gã biến mất
trong ngọn lửa ấy.

Ngụy Vô Tiện sớm biết trong tay kẻ đào mộ nọ có giữ truyền tống phù,

dù có bắt được gã, gã cũng có thể tìm cơ hội chạy trốn. Giữ lại cái xác gã
đào lên này, cũng như giữ lại được manh mối, không cảm thấy tiếc, bèn nói
với Lam Vong Cơ: "Coi thử người bị gã đào lên là ai."

Vừa nhìn vào hắn đã hơi kinh hãi. Đầu thi thể đã bị vỡ nát. Mà nơi bị vỡ,

không hề lộ ra máu thịt hay não gì, mà lại là một nhúm bông đã hơi biến
thành màu đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.