MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 279

Gương mặt người này, bị một luồng sương đen dày đặc che phủ, khiến

người khác hoàn toàn không thấy rõ ngũ quan và diện mạo gã!

Trong lòng Ngụy Vô Tiện biết gã đương nhiên đã dùng pháp thuật quỷ dị

nào đó để che chắn khuôn mặt rồi, Lam Vong Cơ rút Tị Trần ra, lướt vào
nghĩa trang, giao thủ với gã. Kẻ đào mộ phản ứng cực nhanh, thấy kiếm khí
lam sắc của Tị Trần kéo tới, cũng nắm lấy kiếm, triệu ra một đường kiếm.
Nhưng ánh kiếm này lại hệt như mặt gã, bị sương đen cuồn cuộn quấn
quanh, không thấy rõ rốt cuộc là màu gì, khí thế ra sao.

Tên đào mộ kia lưng cõng một cái xác, tư thế đánh quái dị. Hai đường

kiếm chạm nhau vài lần, Lam Vong Cơ triệu hồi Tị Trần, nắm trong tay,
trên mặt cấp tốc phủ một lớp sương lạnh.

Ngụy Vô Tiện biết tại sao mặt y lại bỗng nhiên lạnh lẽo. Bởi vì trận ban

nãy, đến ngay cả người ngoài là hắn cũng có thể thấy rõ ràng, kẻ đào mộ
này, hết sức quen thuộc kiếm pháp của Lam Vong Cơ!

Lam Vong Cơ không nói lời nào, Tị Trần đâm tới càng nặng, kiếm ý như

bài sơn đảo hải. Tên đào mộ kia liên tục lùi về sau, dường như gã biết mình
không phải đối thủ của Lam Vong Cơ, còn tiếp tục giao thủ nhất định sẽ bị
bắt sống, đột nhiên lấy một tấm phù triện màu lam đậm từ bên hông ra.

Truyền tống phù!

Loại phù triện này có thể truyền tống đưa người ra ngoài ngàn dặm trong

khoảnh khắc, nhưng đồng thời cũng sẽ hao tổn một lượng linh lực lớn,
người sử dụng phải hao phí một quãng thời gian thật dài mới có thể khôi
phục nguyên khí, linh lực không cường thịnh không có tư cách dùng. Vì lẽ
đó nên tuy nó là trân phẩm tốt nhất, nhưng rất ít người sử dụng. Ngụy Vô
Tiện thấy gã muốn bỏ chạy, vội vỗ tay hai cái, quỳ một gối xuống đất, nện
lên đất một đấm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.