MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 289

Trên hai cây đinh kia có khắc hoa văn tỉ mỉ phức tạp, lai lịch nhất định

bất phàm, người chế tạo nó xem ra có chút bản lĩnh, nếu muốn Ôn Ninh
khôi phục, còn phải chờ thêm một quãng thời gian. Ngụy Vô Tiện cất nó đi,
cúi đầu nhìn xích sắt trên cổ tay, mắt cá chân Ôn Ninh, thầm nghĩ, cứ để
trên người kéo đi loảng xoảng thế này cũng chẳng phải cách, phải tìm danh
kiếm tiên môn rồi chặt đứt chúng nó thôi.

Hắn nghĩ đến, đương nhiên là Tị Trần của Lam Vong Cơ.

Tuy nói cầm kiếm của người nhà họ Lam đi chém xiềng xích giúp Ôn

Ninh có hơi không ổn, nhưng có nhiều điều, hắn nhất định phải hỏi Ôn
Ninh rõ ràng, không thể để hắn ta cứ kéo theo một đống phiền phức trên
người như thế được, lỡ đâu bị vây chặt, ít nhất phải có thể toàn thân trở ra.

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ: "Như vậy đi. Giờ mình về nhà trọ trước, nếu

như Lam Trạm tỉnh, thì không mượn. Nếu như Lam Trạm còn ngủ, mình sẽ
mượn Tị Trần dùng một lát."

Quyết định xong, hắn liền xoay người. Ai mà ngờ, quay lưng lại, Lam

Vong Cơ đã đứng phía sau hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.