MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 327

"Hình như ta nghe thấy tiếng hít thở quái lạ..." Tên thiếu niên kia nói

xong mới nhận ra mình đã nói nhiều lời buồn cười, ngượng ngùng ngậm
miệng, một thiếu niên khác nói: "Ta phục ngươi thật đấy. Tiếng thở, tẩu thi
là người chết, sao còn hít thở được!"

Lời còn chưa dứt, lại có một bóng người thô to ập tới đập thẳng vào mặt.

Tị Trần rời vỏ lần nữa, sau đó lặng yên không tiếng quét qua, đầu và thân

của cái bóng kia liền chia lìa. Đúng ngay lúc ấy, có tiếng "phụt phụt" quái
gở vang lên, con cháu thế gia ở gần đó liên tục kêu lên đầy sợ hãi, Ngụy Vô
Tiện lo lắng bọn họ bị thương, vội hỏi: "Sao vậy?"

Lam Cảnh Nghi nói: "Hình như trên người tẩu thi kia có thứ gì đó phun

ra, na ná bột phấn. Vừa đắng vừa ngọt, lại còn tanh!" Vừa nãy tẩu thi phun
bột phấn, đúng lúc cậu định mở miệng nói nên có không ít bột chui vào
trong, chẳng để ý tới phong thái, liên tù tì "phì" Đến mấy lần. Thứ mà tẩu
thi phun ra không thể coi thường, bột phấn nhất định vẫn còn lơ lửng trong
không khí, nếu tùy tiện tới gần, hít vào phổi, vậy thì còn gay go hơn việc nó
chui vào miệng nữa. Ngụy Vô Tiện nói: "Các ngươi mau đứng cách nơi này
xa chút! Ngươi mau qua đây, ta xem thử."

Lam Cảnh Nghi: "A. Nhưng ta không nhìn thấy ngươi, ngươi ở đâu?"

Lúc này đưa tay không thấy được năm ngón, cất bước khó khăn. Ngụy

Vô Tiện nhớ tới mỗi lần Tị Trần ra khỏi vỏ, ánh kiếm của nó có thể xuyên
thấu sương trắng, quay đầu nói với Lam Vong Cơ bên cạnh: "Hàm Quang
Quân, ngươi rút kiếm ra một lát đi, để nó tới đây."

Lam Vong Cơ đứng sát bên cạnh hắn, nhưng không trả lời, cũng chẳng

nhúc nhích.

Bỗng nhiên, ở nơi cách đó bảy bước chân, một ánh kiếm trong vắt màu

băng lam sáng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.